"Sắp tới chưa vậy?"
Mặc dù Thẩm Lăng có thể bưng theo Dương Tư Tri một lần chạy đến đó, nhưng ngặt nổi cậu không biết đường, hơn nữa Dương Tư Tri cũng không cho cậu bưng. Cho nên, hai người hiện tại cũng không đi được bao xa.
"Sắp."
Dương Tư Tri chả buồn nhìn Thẩm Lăng. Suốt đoạn đường cứ đi được vài bước Thẩm Lăng lại hỏi đến chưa, y sắp bị cậu phiền chết rồi.
Khoảng nửa tiếng sau, hai người dừng lại trước một khu dân cư nhỏ. Nói là khu dân cư cũng không đúng, bởi vì ở đây rất ít nhà, hơn nữa căn nào căn nấy nhỏ xíu, xập xệ, nhìn giống một ngôi làng hơn.
"Ở đây à?"
Thẩm Lăng trợn mắt nhìn. Ít nhiều gì, cậu cũng từng nghe qua Dương Tư Tri là ca sĩ rất nổi tiếng trước mạt thế, không thể nào lại để ba mẹ mình ở một nơi... Nghèo nàn như thế này. Cho dù đây là mạt thế, nhưng cậu còn kì thị ở lại luôn ấy.
Dương Tư Tri cũng hiểu Thẩm Lăng nghĩ gì, không vội trả lời, chỉ nhanh chân đi vào bên trong. Mặc dù trong lòng y phần nào đã có đáp án, nhưng vẫn phải đến xem.
Thẩm Lăng theo chân Dương Tư Tri đi sâu vào trong. Ngôi làng này nhìn qua nhìn lại cũng chỉ khoảng hai mươi căn nhà, cái được nhất cùng lắm chỉ xây bằng gạch, trán xi măng sơ qua, còn lại đều được dựng bằng gỗ, lợp lá. Mỗi căn nhà đều dựng một cái chuồng nuôi hoặc trồng cây ăn quả, có lẽ là hình thức tự cung tự cấp đi. Dưới đất toàn là máu, nhưng hình như đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-nem-thu-vi-cua-anh/1152000/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.