Phòng ngủ quen thuộc.
Nơi Thẩm Mộc xuất hiện vẫn như cũ là cái giường lớn mềm mại xa hoa kia, bất đồng chính là, lần trước anh nằm, lần này lại là ngồi.
Ngồi bên cạnh Hughes.
Phía trước hai người, là một cái gương.
Trước kia trong mơ, Thẩm Mộc chưa từng nhìn thấy cái gương này, trong chốc lát tầm mắt không khỏi dừng trên nó.
Gương rất lớn, cơ hồ chiếm nửa mặt tường, hình tròn, hoa văn viền gương phức tạp mà lịch sự tao nhã, có loại mỹ cảm sống động mờ ảo, rất tương xứng với khí chất của Hughes. Có thể nói tác phẩm nghệ thuật này đã áp đảo tất cả các trang trí khác trong Thần Điện, trọng điểm ở chỗ…… Nó cư nhiên không phải màu vàng hay trắng.
Cành lá xanh biếc, hoa đóa các loại màu sắc rực rỡ, quấn quanh lẫn nhau…… Vốn rất nhiều màu sắc này sẽ phá hỏng nó, nhưng gương này đủ lớn, tay nghề thợ thủ công cũng đủ cao, hết thảy đều sinh động như thật hiện ra bên viền mặt kính, các chi tiết đều liên kết rõ ràng, thành ý vô cùng, cực kỳ hao tổn tâm huyết.
Hughes đúng lúc mở miệng: “Đây là tác phẩm của yêu tinh*.”
* Trong raw ghi là địa tinh nhưng dịch từ tiếng Trung ra thì là yêu tinh.
Cậu ngân nga nói: “Khi thần tự của ta được cả đại lục thừa nhận, con cưng của tự nhiên —— Tinh linh nhất tộc tỏ lòng trung thành, mặt gương này, chính là tinh linh thỉnh cầu yêu tinh sớm đã tị thế làm ra.”
“Ồ.”
Thẩm Mộc chậm rãi gật gật đầu.
Anh vẫn còn đắm chìm trong cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-moc-he-chi-phoi-gia/949687/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.