Edit: Cu
Beta: Cu
Ký ức trong đầu đan xen vào nhau, không biết là phần kí ức nào, cố chấp muốn nắm quyền chủ đạo tư tưởng của cậu, đây không phải ký ức của cậu, cậu là ai? Đúng rồi, cậu là một bộ xương khô, xương khô đến từ vong linh giới.
Không phải, một đoạn ký ức nữa lại xông tới, ở trong đầu hò reo, tại sao? Tại sao lại phản bội tôi? Tôi muốn báo thù! Tôi muốn báo thù!
Hai phần ký ức không ngừng va chạm lẫn nhau, giống như tranh cướp địa bàn mà đâm vào nhau, đại não không chịu nổi truyền đến từng trận đau đớn, cho dù vẫn đang hôn mê, thanh niên vẫn không nhịn được mà nhíu mày như cũ, mồ hôi lạnh từ thái dương trượt xuống không ngừng, quần áo nhanh chóng ướt đẫm.
Hai chiếc xe việt dã phi nhanh ở trên đường, Cao Sóc nghiêng đầu nhìn thanh niên đang nằm ở ghế sau, từ sau ngày bị hôn mê ở căn cứ quân sự, cậu thanh niên vẫn chưa tỉnh, mặc cho bọn họ kiểm tra thế nào, cũng không tìm ra được nguyên nhân.
Thấy thanh niên hơi lộ ra vẻ khó chịu, Cao Sóc lập tức giẫm phanh xe, xe ở phía sau cũng dừng lại, Tôn Dương mở cửa xe đi tới, thấy Cao Sóc tự mình ôm cậu thanh niên vào ngực, không ngừng lau mồ hôi cho cậu, hỏi: “Anh Sóc, cậu ấy thế nào rồi?”
“Trán rất nóng, có lẽ là phát sốt, lấy ít thuốc hạ sốt cho tôi.” Cao Sóc nói.
“Xương khô này cũng phát sốt.” Tôn Dương ghé sát vào nhìn thanh niên vài lần,, không nhịn được đưa tay lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-kho-lau-nam-quyen/172142/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.