"Tôi vẫn luôn thắc mắc...." Lương Nhiên tựa như không nhìn thấy những ánh mắt dâm uế của đám đàn ông chung quanh, cô chỉ hơi cau mày nhìn về phía Lâm Linh.
Lâm Linh che lỗ tai đang đau đến run rẩy, đôi mắt trừng lớn phẫn hận không thể xông lên cắn chết người kia, nhưng cô ả thật sự không nhịn được muốn biết đến tột cùng Lương Nhiên muốn nói gì, vì vậy chỉ có thể ra lệnh cho mấy gã đàn ông đang duỗi tay kéo quần áo của cô dừng lại.
"Mày thắc mắc cái gì? Thắc mắc không biết vì sao lại rơi xuống tay tao ư? Hay là muốn biết vì sao tao lại hận mày như vậy?" Lâm Linh nhìn chằm chằm Lương Nhiên."
"Không... Không phải." Lương Nhiên lắc đầu, cô chỉ muốn dùng hết khả năng để kéo dài thời gian mà thôi, hy vọng mấy người Trần thúc có thể nhanh tới đây.
"Đến tột cùng mày muốn nói gì?" Lâm Linh nghiến răng nghiến lợi, ả muốn nhìn bộ dạng sợ hãi cầu xin của Lương Nhiên, nhưng bộ dáng hiện giờ của cô rõ ràng lại không giống như vậy.
"Cô ta muốn kéo dài thời gian đúng không?"
An Giai ở cạnh cửa nói nhỏ, lúc này phía dưới lầu truyền đến tiếng ô tô phanh gấp, Lâm Linh mới chợt tỉnh ngộ, ánh mắt ngoan độc nhìn về phía Lương Nhiên.
"Tiện nhân!" Cô ả hung hăng mắng một câu, sau đó quay đầu nhìn An Giải.
"Bảo người của cô chặn bọn họ lại! Đừng để mấy người họ Trần kia đi vào!"
An Giai cong môi cười, xoay người ra cửa.
Lâm Linh không nhìn Lương Nhiên nữa mà chỉ gật đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-hac-tu-va-luong-nhien/1105635/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.