40. Bắn lén
Hắc Tử không muốn nhìn thấy Lương Nhiên nhíu mày, anh duỗi tay kéo cô ngồi lên đùi mình, ôm cô vào trong lòng ngực an ủi:
"Đừng lo lắng, trên đời này làm gì có đường, người ta đi mãi cũng thành đường thôi, em không muốn đi tới thành phố J, thì chúng ta đi tới nơi khác là được!"
Có Cường Tử ở đây Lương Nhiên không thể tự nhiên được với hành vi thân mật của Hắc Tử, cho nên cô giãy giụa muốn đứng lên.
"Suỵt, đừng nhúc nhích."
Hắc Tử khẽ hôn lên tai cô, sau đó nói với Cường Tử:
"Nếu đêm nay có mưa, chúng ta sẽ ở đây nghỉ ngơi hai ngày, dưỡng tinh thần một chút rồi lại nói tiếp."
Cường Tử đối với động tác của hai người tựa như đã quen thuộc, cậu cười hì hì gật gật đầu, ôm máy truyền tin đã đầy pin mà Lương Nhiên đưa cho cậu đi ra ngoài nghiên cứu, Hắc Tử vừa lòng nhìn Cường Tử rời đi, anh ôm lấy thân mình mềm mại của người phụ nữ ngồi trong lòng ngực, ôm cô xoay lại, bắt đầu vô lại đòi hỏi, hôn lên.
Nửa đêm, quả nhiên mưa bắt đầu tí tách tí tách rơi xuống, trừ Tiểu Tiệp, tất cả mọi người đều bò dậy, dưới mưa há mồm uống nước, giải phóng yết hầu đã khát khô muốn chết của mình, sau đó đoàn người cũng không hề buồn ngủ mà thắp vài ngọn nến trong phòng, lục soát toàn bộ những thứ đồ đựng được nước, sau khi rửa sạch dưới mưa, thì đặt ở bên ngoài trời hứng nước, lu nước lớn mà tiểu cữu nhà họ Trần tìm thấy đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-hac-tu-va-luong-nhien/1105623/chuong-40.html