Tiêu Văn vừa chạy vừa thở hồng hộc, thỉnh thoảng lại ngoái đầu nhìn xem tang thi huynh có đuổi theo hay không. Cậu cúi người, hai tay chống lên đầu gối há mồm thở dốc, không được, không chạy được nữa, cũng đủ xa đi, tang thi huynh hẳn là sẽ không đuổi lại đây.
Tang thi huynh kỳ thật là biết sủng vật của mình tránh ở phía sau bụi cỏ, nghĩ nghĩ vận động nhiều một chút có thể làm chắc thịt a. Tang thi huynh quan sát vẻ mặt sủng vật nhà mình, cảm nhận được cậu là đang cổ vũ cho mình, trong nháy mắt cái loại cảm giác thỏa mãn lan lên trong lòng. Tang thi huynh nhìn đồng loại trước mặt đã chết tâm tình cũng tốt hơn nhiều, cảm thấy mấy đồng loại ngu si này vẫn là có chỗ rất hữu dụng đâu.
Khinh thường, bị một con tang thi dựa vào gần như vậy, một phát tiêu diệt đám đồng loại chết tiệt dám can đảm tới gần. Nhìn đến cánh tay bị trảo, tang thi huynh cảm thấy chính mình quyền uy bị coi rẻ, tang thi huynh tỏ vẻ thực phẫn nộ.
Thấy sủng vật nhà mình vẻ mặt khiếp sợ, tang thi huynh cảm giác được chữa khỏi, xem ra sủng vật là vì mình mà lo lắng đâu. Ân, đợi chút nữa thưởng cho sủng vật một chút.
Thật vất vả giải quyết xong đám tang thi không não kia, thời điểm chuẩn bị cùng sủng vật nhà mình về nhà, tang thi huynh phát hiện sủng vật của mình không thấy đâu!
Tang thi huynh nghiêng đầu, trong đầu toát ra đến một cụm từ: ‘Chơi trốn tìm’. Chẳng lẽ sủng vật muốn chơi trốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-di-theo-tang-thi-huynh-co-thit-an/204699/quyen-1-chuong-9.html