“Nhặt?” Lê Diệu sửng sốt một chút. “Giá mà tôi cũng có thể nhặt được một con nhỉ.”
“Tang thi có được không? Nó có thể cõng anh.” Thiếu niên bỗng nhiên lên tiếng.
…
“Tang thi?”
“Có thể a!”
Hai người đồng thanh mở miệng, câu trước là của Lê Diệu, câu sau là của Tiêu Văn.
“Tang thi? Tôi chỉ sợ nó vừa cõng vừa cắn thôi.” Lê Diệu trừu trừu khóe miệng, sau đó bất đắc dĩ trả lời.
“Vậy anh cõng tang thi thì sao?”
“Truyện cười kiểu này rất lạnh.” Lê Diệu hiện tại đã không còn là vấn đề trừu khóe miệng nữa, hắn cảm thấy thần kinh mình nhức nhối.
“Được rồi, công nhận đùa kiểu này đúng là lạnh thật.” Buông tay, Tiêu Văn bất đắc dĩ vân vê túm lông của tiểu nhất.
“Có thể, anh cõng tang thi được không? ” Thiếu niên bỗng nhiên cao hứng, sau đó vui vẻ nhìn Lê Diệu.
Lê Diệu choáng váng, tình huống phát triển kiểu gì thế này, hắn vừa rồi đã quyết định chuyện gì sao? Vì sao hắn chẳng hề biết gì cả?
“Ách, được rồi.” Tuy chẳng hiểu ra sao nhưng chắc không có gì nghiêm trọng? Đáp ứng là được rồi.
Thấy Lê Diệu đáp ứng rồi, thiếu niên mặt than khó được nổi lên một mạt ửng hồng.
“…” Chứng kiến toàn bộ quá trình, Tiêu Văn rất muốn rít gào, cứ như vậy liền… liền… thành một đôi? Đừng trách cậu liên tưởng phong phú.
Ý của thiếu niên rất rõ ràng, chính là anh cõng tôi.
Lê Diệu tên này cư nhiên sảng khoái đáp ứng như vậy?
Chẳng lẽ đúng là nồi nào úp vung đấy?
Có cần thần tốc như vậy không, ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-di-theo-tang-thi-huynh-co-thit-an/1288337/quyen-3-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.