Thiếu niên là tang thi không thể nói chuyện ngày trước tang thi huynh gặp.
Cậu hôm nay vừa biết nói xong liền đi tìm Văn Hàn. Cậu trước đó cũng có tính toán, nếu nhận định Văn Hàn là đại ca, vậy là có thể đi theo hắn đúng không?
Mặc dù da mặt cậu hơi dày nhưng cậu cũng biết dùng vũ lực nha, cho dù không bằng người ta thì cậu còn có bốn tiểu đệ cao lớn nữa mà.
———-
“Ha ha.” Ngụy Minh nhìn cổng cười khổ hai tiếng. Aiz, không biết khi nào mới được thả ra.
Khi ấy nên nghe Khương Sinh rời khỏi căn cứ, nếu không phải tại mình vì lưu luyến muốn ở lại một hồi thì đã không liên lụy đến nhiều người như vậy.
Nhìn nhìn tổ đội của Khương Sinh, còn cả đồng đội mình nữa, Ngụy minh hối hận thở dài. “Aiz!”
“Lão đại đừng thở dài nữa, chắc không sao đâu.” Lâm Nham nói xong lại cúi đầu.
Lời này ai mà tin chứ. Mặc kệ Văn Hàn có phải tang thi hay không, căn cứ vẫn phán định hắn là tang thi. Bọn họ hoặc là kết thân với Văn Hàn, hoặc là giống mọi người đối địch sao?
Có lẽ chẳng mấy mà bị giết.
“Sao mà không có việc gì được, chuyện của Văn Hàn náo loạn như vậy, không có khả năng là không xảy ra việc gì.” Ngụy Minh lại thở dài, “Đúng rồi, Lâm Nham này, Văn Hàn là… người thế nào?”
Đối với chuyện Văn Hàn đột nhiên biến thành tang thi, mặc dù chưa được xác nhận, Ngụy Minh vẫn rất nghi hoặc.
“Tôi không biết, ít nhất tôi chưa từng phát hiện Văn Hàn là tang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-di-theo-tang-thi-huynh-co-thit-an/1288334/quyen-2-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.