Nhìn bầu không khí hài hòa này, Tiêu Văn đen mặt yên lặng quay đi.
Cậu cái gì cũng chưa thấy, cái gì cũng chưa thấy.
“Xong rồi?” Văn Hàn nhìn trong phòng ba người trầm mặc, đành lên tiếng.
Không hiểu sao có cảm giác kỳ quái nhỉ?
“A, đúng vậy, xong rồi.” Tiêu Văn xoay người bước nhanh về phía Văn Hàn, hài hòa gì đó vẫn là tránh xa một chút thì tốt hơn.
“Hừ!” Lâm Nham trợn mắt nhìn Nghiêm Lâm. “Hai cậu đến chỗ bọn tôi ở hay là…” nửa câu còn lại Lâm Nham chưa nói, nhìn chung quanh quan sát một chút.
Nơi này nói không có gì không tốt cũng đúng, nhưng nằm chỗ hẻo lánh, không biết có khi nào tang thi chạy đến kiếm ăn hay không.
“Văn Hàn, ngươi nghĩ sao?” Tiêu Văn không quyết định có nên đến nơi đó ở không, tốt nhất giao cho tang thi huynh.
“Đi thôi.” Nói xong, Văn Hàn bắt đầu đóng gói.
Nhìn Văn Hàn động tác nhanh nhẹn, Lâm Nham thiếu chút nữa há hốc mồm.
Được rồi, không thể trách hắn ngạc nhiên, từ trước đến nay tuy quen biết Tiêu Văn Văn Hàn, nhưng đó chỉ là hiểu biết sơ sơ. Đối với thói quen tính cách của bọn họ lúc trước cũng có đoán, nhưng tuyệt đối không phải bộ dáng Văn Hàn làm việc nhà.
Hơn nữa nhìn độ thuần thục, thái độ tự nhiên, không phải đều là Văn Hàn sửa soạn nhà cửa đấy chứ?
Ánh mắt có điểm quái dị quét về phía Tiêu Văn, Lâm Nham tò mò, rốt cuộc Tiêu Văn dùng phương pháp gì mà có thể khiến Văn Hàn tự giác như vậy?
Nhìn về phía Nghiêm Lâm còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-di-theo-tang-thi-huynh-co-thit-an/1288323/quyen-2-chuong-29.html