Văn Hàn lẳng lặng suy nghĩ thật lâu, sau đó hỏi ra một vấn đề cuối cùng: “Ngươi nói xem, thế giới này sẽ biến thành bộ dáng gì nữa.”
“Ừm.” Hòm suy nghĩ một hồi mới trả lời: “Ta cũng không biết, còn phải xem số phận nhân loại như thế nào.”
“Ngươi nói khác gì không nói.” Văn Hàn ngừng một chút “Hiện tại bắt đầu, liệu trước hừng đông ngày mai có thể xong không?”
Văn Hàn không muốn tốn nhiều thời gian, nếu không sủng vật sẽ không tìm thấy hắn, hắn lại không ra được, nếu thời gian quá lâu người khác sẽ cho rằng bọn họ mất tích, như vậy không hay lắm. Đến lúc đó chỉ còn cách giết tất cả bọn họ? Rất nhiều người, giết thực lao lực.
“Không sao, có thể làm xong trong tối nay, thế nhưng ngươi phải chịu vất vả một chút, sau đó ta sẽ lâm vào trạng thái ngủ say, sẽ rất lâu, cho nên ngươi không được quăng ta.” Chiếc hòm nói trước, chỉ sợ đến lúc đó Văn Hàn đột nhiên khó chịu, thuận tay ném luôn nó, cần phải hứa hẹn bảo đảm một chút.
“Được, ta sẽ không ném ngươi.”
“Vậy bắt đầu đi.”
Văn Hàn chậm rãi nhắm mắt lại, toàn tâm tin tưởng chiếc hòm.
Bên kia, Tiêu Văn và ngũ chích đùa đến bất diệc nhạc hồ.
“Oa ha ha, tiểu nhất, bím tóc của ngươi thật khả ái a.”
Tiêu Văn đem bộ lông của tiểu nhất tết thành bím tóc, không biết từ nơi nào tìm được sợi dây, thắt nơ lên.
Chẳng mấy mà trời sáng, Tiêu Văn mơ mơ màng màng nhìn ngoài cửa sổ, nằm lười trên giường không muốn đứng lên. Không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-di-theo-tang-thi-huynh-co-thit-an/1288306/quyen-2-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.