Nhìn Trương Băng còn đang do dự, Vu Cường trực mở cửa xuống xe.
Đây là không tin phán đoán của hắn a, hắn đã đoán thì làm sao có thể sai lầm. Vu Cường hừ một tiếng, đối với ba đứa nhỏ đang ngây người khẽ hô một tiếng: “Nhanh lên, mấy đứa không lạnh à? Nhưng anh thì lạnh!” Vu Cường tin tưởng vào năng lực của mình, hắn tuy không có dị năng giống hai đứa em, cái gì mà thủy a, thổ a, nhưng hắn dường như có thể cảm nhận được nội tâm của một người có hiểm ác hay không.
Nghe qua thực giống khoa học viễn tưởng, nhưng hắn mà linh cảm ai là người xấu, cho tới bây giờ sẽ không biến thành người tốt. Cảm thấy ai là người tốt, cũng sẽ không trở thành người xấu, Trương Băng không phải vẫn là người tốt sao. Tiêu Văn cam đoan là người tốt, Văn Hàn, không cảm giác được tốt xấu.
Trương Băng rất là bất đắc dĩ, Vu Cường này cái gì cũng tốt, chỉ là đôi khi nói phong phải là phong, nói vũ phải là vũ. Trong khoảng thời gian hai ngày hai đêm này không dám khẳng định là hoàn toàn hiểu hết hắn nhưng tính tình người này vẫn là mò được rõ.
Quên đi, dù sao trực giác của Vu Cường khá chuẩn, cứ tin một lần đi, bọn nhỏ này hai ngày nay đều ở trên xe, phỏng chừng đều đông lạnh hỏng rồi, chưa tính còn chịu đói nữa. Bị Vu Cường kéo về phía trước, Trương Băng nhìn thoáng qua em trai cùng hai thằng nhóc tiểu quỷ theo sát đằng sau. Quên đi, dù sao y cùng ba tiểu quỷ đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-di-theo-tang-thi-huynh-co-thit-an/1288285/quyen-1-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.