Hai người bị coi thường đang yên ổn ngồi trên xe, nhưng không khí có chút quái lạ. Dương Tử An từ lúc ngồi lên xe liền im lặng nhìn ra ngoài cửa sổ không biết đang suy nghĩ cái gì, Diệp Thần không nhìn thấy rõ mặt của anh nhưng nghĩ đến bản thân mình đời trước cặn bã như thế nào liền hiểu tâm trạng của anh lúc này. Là bất an, cũng là buồn bã.
“Dương Tử An”
Sau một hồi trầm mặc suy nghĩ trong đầu xem nên nói cái gì, rốt cuộc hắn cũng có thể mở miệng. Thấy đối phương không quay đầu lại, Diệp Thần đành phải tiếp tục vừa lái xe vừa giải thích.
“Tôi biết anh đang lo lắng cái gì, tất cả đều là lỗi của tôi, do tôi không tốt” - Ngữ khí của hắn thành khẩn mà chân thật - “Trước đây tôi hiểu lầm anh rất nhiều, cũng không nhận ra ý đồ của những kẻ đó khiến cho anh bị ủy khuất, thực sự rất xin lỗi”
Dư quang liếc sang phát hiện cánh tay của anh hơi run lên, Diệp Thần giả bộ không phát hiện nói tiếp:
“Nhưng bây giờ tôi đã phát hiện chân tướng, biết anh đối tốt với tôi như thế nào, biết những kẻ tôi gọi là anh em nhìn ngóng tài sản của tôi ra sao, vì vậy sẽ không ngu xuẩn tin tưởng họ như trước nữa, đời này tôi chỉ tin tưởng một mình anh”
Khóe miệng Dương Tử An không nhịn được mà giơ lên, sau đó rất nhanh liền che dấu. Anh khụ một tiếng, giả vờ giả vịt hỏi:
“Cậu nói với tôi điều này để làm gì?”
Nhìn tâm trạng của anh tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-cuu-vot/1288146/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.