Chương trước
Chương sau
Edit: Thanh Thạch
Hành vi phát cuồng của Lăng Thanh Vân kéo theo cả người khác nhưng cuối cùng lại bị răn dạy một trận. Nay số lượng tang thi càng ngày càng nhiều, chuyện bọn họ cần làm tuyệt đối không phải là lãng phí đạn dược!
Khi hai xe đi sát nhau, người nhảy lên xe bọn họ ngăn lại hành động này không nói nhiều nhưng như vậy, Lăng Thanh Vân cũng tỉnh táo lại.
Hắn chưa bao giờ học bắn súng, đường bắn rất tệ, Lăng Thanh Vân hạ súng xuống nhìn trên đường thỉnh thoảng xuất hiện tang thi, tâm tình phức tạp.
Giáo huấn xong, bộ đội đặc chủng kia ngồi luôn trong xe bọn họ không đi: “Tôi biết trong lòng các anh rất khó chịu, ai mà không như vậy? Tiểu đội của các anh chết một người, đội bảy lại chết hết còn có ba người. Còn cả người sống sót mà đội bảy cứu được, các anh có biết tình cảnh của cô ấy không? Người nhà cô ấy chết hết, chỉ còn có một mình…”
Lăng Thanh Vân ngã ngồi trên sàn xe, chuyện của người khác không liên quan đến hắn, hắn chỉ quan tâm Trang Thành…
Trang Thành luôn đối tốt với hắn, lần duy nhất trốn tránh hắn chính là đoạn thời gian hắn làm côn đồ sau khi tốt nghiệp. Nguyên bản lúc đó hắn cảm thấy Trang Thành muốn phân rõ giới hạn với mình, thậm chí còn cảm thấy mình nhìn lầm Trang Thành rồi. Thẳng đến sau này, Trang Thành vội vã xin phép tới mang hắn từ đồn công an ra, trong lòng mới dễ chịu hơn một chút. Hiện tại nhớ tới, khoảng thời gian đó thái độ của Trang Thành đối với hắn khi thì nhiệt tình khi thì lãnh đạm… Sau này thì không xuất hiện tình trạng đó nữa, có lẽ khi ấy, Trang Thành vừa mới phát hiện ra tình cảm đối với mình…
Nghĩ như vậy, lại nghĩ Trang Thành từ nhiều năm trước đã có tình cảm với mình, Lăng Thanh Vân không khỏi cảm thấy ngọt ngào, sau đó lập tức lại bị bi thương vô hạn trào ra từ đáy lòng lấp đầy.
Sao hắn lại trì độn như vậy? Là bị mấy lời nghĩa khí anh em tẩy não sao? Cho nên mới cảm thấy Trang Thành với mình là anh em bình thường? Nhưng anh em bình thường có ai cuối tuần lại đến dọn nhà cho người kia không? Mình bị thương người ta liền vội vã chạy tới thăm?
Nhiều năm như vậy, hắn vẫn cảm thấy mình đủ nghĩa khí, nhận ân huệ của Trang Thành thì bảo hộ cậu, nhưng người không gây chuyện như Trang Thành không có hắn hộ tống cũng sẽ không gặp chuyện nhỉ? Mà hắn thì sao? Nếu không có Trang Thành chiếu cố, hắn sẽ biến thành bộ dạng gì?
Xe tải chở đầy các loại máy móc chữa bệnh, dụng cụ y tế và thuốc men, sau khi tiến vào khu an toàn sẽ có người đến vận chuyển sắp xếp. Mà bọn họ cũng như những người sống sót trốn tới đều phải ở khu quan sát bên ngoài hết một tiếng, đây là để phòng tránh người bị lây nhiễm tiến vào khu an toàn.
Kỳ thật ngay từ đầu, khu an toàn thành lập khẩn cấp cũng không đủ phòng hộ, người trốn đến lại rất đông, rất nhiều người nhiễm virus lẩn giữa những người thân là người sống tiến vào khu an toàn, những người này sau đó biến thành tang thi cũng tạo ra một ít rối loạn, may mà phạm vi khu an toàn không nhỏ, những tang thi đó cũng không mạnh nên thế cục mới được khống chế.
Lần làm nhiệm vụ này, những người sống sót cứu từ bệnh viện ra không chỉ có Kim Tường, Cố Gia Bảo và cô gái ở khoa phụ sản kia, còn có hai bác sĩ trong phòng khám, một y tá phòng truyền dịch và một đôi vợ chồng trong một phòng bệnh đơn. Ngoài những người này, ở một số phòng vắng vẻ còn tìm thấy xác một số người chết đói hoặc chết khát, vận khí của bọn họ không tốt, chỗ trốn không hề có thức ăn.
Kỳ thật, nếu mọi người phát hiện tình hình sớm một chút hẳn là có thể có càng nhiều người sống sót, đáng tiếc khi có người biến thành tang thi, không ít bệnh nhân chạy ra khỏi phòng bệnh nhìn xem…
Kết thúc một giờ quan sát, Lăng Thanh Vân nhận được mấy tờ tiền, đây là tiền lưu thông trong khu an toàn. Bây giờ người trong khu an toàn làm nhiệm vụ, khai khẩn ruộng đất để kiếm tiền, hay đúng hơn là kiếm ăn, bởi vì dùng tiền có thể đổi lấy đồ ăn ở căng tin, chẳng qua một tờ tiền cũng chỉ đủ cho người ăn ít như con gái hay trẻ con.
Lần này bọn họ bán mạng ra ngoài làm nhiệm vụ có thể nhận được mấy tờ đã là rất nhiều, ví dụ như hắn ra ngoài một chuyến liền nhận được mười hai tờ tiền mà còn được cung cấp vũ khí, trong khi những người làm ruộng hay xây tường, cả ngày chỉ được bốn tờ, biểu hiện tốt lắm mới được thưởng thêm một hai tờ.
Những người sống sót được cứu trở về, lần đầu tiên vào khu an toàn đều được phát năm tờ, coi như trợ cấp. Kim Tường và Cố Gia Bảo được phân chỗ ở, như Lăng Thanh Vân mới tới liền gia nhập đội ngũ của Trương Nghị mới được phân một phòng riêng, chứ như bọn họ chỉ có thể ngủ ở nhà xưởng.
Lăng Thanh Vân nhìn thoáng qua Cố Gia Bảo đứng bên cạnh, còn Kim Tường lấy đồ được phân xong bắt đầu hỏi han người làm đăng ký bên kia.
“Anh ta làm gì vậy?” Lăng Thanh Vân hỏi. Đi một đường, cảm xúc của hắn đã ổn định lại, đến tình trạng này rồi, hối hận nữa cũng vô dụng. Hiện tại, hắn duy nhất có thể làm chính là giết nhiều tang thi hơn nữa để báo thù cho Trang Thành, ngoài ra, hắn cực kỳ cực kỳ hi vọng có thể quay lại công trường kia xem tình hình sau đó.
“Em cũng không biết.” Cố Gia Bảo nói: “Anh Lăng, đến khu an toàn rồi em làm gì bây giờ?”
“Ngày mai cậu đi tìm người phụ trách xây dựng đăng ký đi xây tường xây nhà đi, chăm chỉ một chút ngày có thể kiếm được năm tờ tiền đấy.” Lăng Thanh Vân đáp, hắn lười quan tâm mấy cái này nên cũng không biết nhiều lắm.
“Không có việc khác sao?” Cố Gia Bảo vội hỏi.
“Còn có trồng trọt, nhưng tốt nhất là phải có kinh nghiệm.” Lăng Thanh Vân nói.
“Em vẫn nên đi xây nhà thôi.” Cố Gia Bảo biết tự lượng sức mình, người cũng như tên, ở nhà được coi như của báu, lúa mỳ lúa gạo còn không phân biệt được, nói chi đến trồng trọt.
Kim Tường lúc này đã hỏi chuyện xong, khi quay về thế mà còn cầm theo một chuỗi chìa khóa: “Tôi xin đến bệnh viện của khu an toàn, được phân một gian ký túc xá.”
Người có kỹ thuật thì ra cũng được đãi ngộ tốt, Lăng Thanh Vân gật đầu. Kim Tường này thích ứng hoàn cảnh nhanh phết, hai vị bác sĩ may mắn còn sống kia vẫn còn đang kinh hồn chưa định, chỉ sợ ngày mai mới có thể nhớ tới việc này.
Công việc ở khu an toàn cũng giống như lúc trước, “tiền lương” có cao có thấp, có khó khăn có đơn giản, nhưng hiện tại nhu cầu của khu an toàn không giống như trước kia nên cũng không có hợp đồng lao động hay chế độ đãi ngộ linh tinh.
“Đi ăn cơm đi.” Lăng Thanh Vân nói, giữa trưa bọn họ chỉ ăn có nắm cơm, hiện tại đã rất đói bụng rồi.
“Đúng! Em muốn ăn cơm!” Cố Gia Bảo lập tức hưởng ứng, lúc nãy cậu ăn cơm nắm của Trương Nghị phân cho, chủ yếu toàn là cơm trắng, cậu muốn ăn thịt!
Khu an toàn có mấy căng tin, chỗ Lăng Thanh Vân hay đến là dùng gian nhà xưởng lớn nhất cải tạo thành. Nơi này món gì cũng có, chẳng qua chạy theo số lượng thì không có chất lượng, mà chạy theo chất lượng thì không có số lượng, có người còn dùng đồ ăn mang đến khu an toàn đổi lấy phiếu cơm của người khác chỉ bởi vì muốn ăn nhiều hơn.
“Bọn họ ăn cái gì vậy?” Cố Gia Bảo chỉ vào một số người đang cắn cái gì đó hỏi, những người này ăn mặc đủ loại kiểu dáng, từ đàn ông mặc vest đến phụ nữ một thân đồ mốt giầy cao gót, nhưng hiện tại bọn họ thực chật vật, trên người bẩn thỉu, đang cắn một nắm cơm xám xịt.
“Cơm nắm thập cẩm, trong đó chủ yếu là gạo lứt.” Lăng Thanh Vân đáp, muốn ăn no cũng chỉ có thể chọn loại cơm nắm thập cẩm rẻ nhất này.
“Có món khác không?” Cố Gia Bảo hỏi, cậu nhìn thấy có đứa trẻ đang ăn cháo, có người ăn cơm trắng với thức ăn, thậm chí có người còn đang gặm chân gà.
“Món ngon thì hơi đắt, cậu muốn ăn cái gì?” Lăng Thanh Vân hỏi, lúc bọn họ đi làm nhiệm vụ được phân một ít cơm nắm, ban ngày sẽ không ăn cơm ở khu an toàn. Mà hắn mới đến đây hai ngày đã hai lần ra ngoài làm nhiệm vụ, ngày đầu tiên ăn cơm là Trương Nghị mời, lúc này trong tay hắn còn có hai mươi phiếu cơm, ba người ăn không thành vấn đề.
Lấy ba phần cơm, tiêu ba tờ tiền mua một đĩa cải muối, lại thêm ba tờ mua một bát canh cà chua trứng, còn thừa sáu tờ, thêm ba tờ của Kim Tường mua ba quả trứng gà luộc.
Bữa cơm của bọn họ đã tính là đa đạng, nhưng ba người đều trầm mặc ăn, xem tình hình này về sau không biết có thể ăn như vậy nữa không.
“Tôi làm bác sĩ, một ngày có thể kiếm tám phiếu cơm, nhưng có nên tiết kiệm một chút hay không, đề phòng sau này không có?” Kim Tường nói, y muốn tích cóp chút tiền để chuẩn bị cho bất kỳ tình huống nào, nhưng không biết về sau mỗi bữa bọn họ sẽ ăn cái gì.
Lăng Thanh Vân thì không nghĩ xa như vậy, hiện tại hắn chẳng còn cái gì, có thể sống một ngày liền tính một ngày, hắn không muốn lại vất cả tích cóp tiền như lúc trước nữa, mấy thứ như phiếu cơm, tiêu hết thì thôi.
Ba thanh niên ăn vèo cái hết sạch, về phần ngày mai, Lăng Thanh Vân tiếp tục đi làm nhiệm vụ, cứ nhận nhiệm vụ là được phát đồ ăn nên hắn hoàn toàn không lo lắng.
Người làm nhiệm vụ ngoại trừ được phát đồ ăn còn được nhận mười hai phiếu cơm, đây cũng là để cổ vũ càng nhiều người ra ngoài giết tang thi kiếm vật tư.
Ăn xong bữa tối, Lăng Thanh Vân quay lại chỗ mình ở, hắn được phân một gian ký túc xá công nhân tại một nhà máy ở ngoại thành.
Kim Tường và Cố Gia Bảo thế mà cùng đường với hắn, nói địa chỉ mới biết ký túc xá của Kim Tường cùng một tầng với hắn. Nhà xưởng Cố Gia Bảo được phân đến không ở đây nhưng lấy quan hệ của hai người bọn họ thì đương nhiên sẽ ở cùng nhau trong ký túc xá.
Giờ là năm 2014, trên cơ bản ai cũng có điện thoại thông minh có thể lên mạng. Mạt thế đến, chẳng cần quan tâm tới mấy cái tiền điện thoại linh tinh nữa. Di động của Lăng Thanh Vân cũng có thể lên mạng, hai ngày trước bởi vì tâm tình không tốt nên lười lên mạng xem tin tức, hiện tại hắn lại muốn xem một chút.
Trang Thành… Hắn còn sống, tuyệt đối sẽ không đội trời chung với tang thi! Những thứ quái vật hại chết Trang Thành, hắn muốn tìm biện pháp giết sạch bọn chúng!
Giờ ở trên mạng có thể tìm được nhiều thông tin nhất chính là về tang thi. Lăng Thanh Vân lướt một hồi liền nhìn thấy một tin tức được đặt ngay trang chủ.
Ngày hôm qua, có người lên mạng post bài nói ở tiểu khu chỗ mình phát hiện một tang thi khỏe vô cùng, hắn tận mắt nhìn thấy nó đập một cái đã sập cửa, chạy vào nhà bắt người sống bên trong, hắn thật lo lắng nó sẽ đến phá cửa nhà mình.
Ban đầu, những người bình luận ở dưới đều mắng to bên xây dựng ăn bớt vật liệu, nói tiểu khu chỗ chủ post ở đã quá cũ kỹ, chất lượng không tốt. Nhưng khi người kia đăng mấy tấm ảnh lên, cùng một tiểu khu, cũng một cánh cửa y như vậy phía trước bao vây rất nhiều tang thi nhưng không ai có thể gõ sập cửa, mà đến buổi tối, tang thi lại đập sập một cánh cửa khác…
Hiện tại, bài post này đã được gắn lên trang chủ, biên tập trang web còn để lại một câu: “Có khi nào tang thi trở nên lợi hại hơn? Bọn chúng tiến hóa hay xảy ra biến dị?”
Chính là những lời này gây nên sóng to gió lớn…
Mà tin tức tương tự cũng xuất hiện ở những nơi khác, tang thi có tốc độ rất nhanh hay có sức mạnh rất lớn đều xuất hiện ở rất nhiều nơi.
Lăng Thanh Vân không xem nữa, tang thi tiến hóa, về sau hắn muốn giết tang thi chỉ sợ càng khó hơn. Nhưng hiện tại, ngoại trừ giết tang thi, hắn không biết mình còn có thể làm gì!
Giống như những người sống sót khác cố gắng tích cóp lương thực? Hay như một số người vào sinh ra tử để người nhà có thể sống tốt hơn? Hiện tại cái gì hắn cũng không có thì mấy thứ đấy có ý nghĩa gì?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.