Edit: Thanh Thạch
Trở lại khu an toàn, Lăng Thanh Vân phát hiện nơi này thay đổi rất nhiều.
Có lẽ vì để có thể biết trước khi tang thi tới gần, phụ cận khu an toàn có một bãi đất rộng lớn đã bị bom san bằng, tầm nhìn vô cùng trống trải.
Đội ngũ Lăng Thanh Vân không nhỏ, đương nhiên rất nhanh đã bị phát hiện, tiếp đó có một đám người vác súng xông tới.
Kiểm tra hành lý xong, mọi người ngồi ở khu cách ly một giờ xem có ai bị lây nhiễm không, sau đó, đoàn xe Lăng Thanh Vân thuận lợi tiến vào khu an toàn, nơi này có một phiến đất trống lớn có thể cắm trại.
Khu an toàn đã mấy ngày không còn ai may mắn sống sót chạy tới, cho dù trước đó có mấy người thì cũng là từ các vùng nông thôn xung quanh chứ không phải người từ nội thành ra, nhiều người sống sót và xe như vậy khiến tất cả mọi người có chút hồi hộp lại có chút hưng phấn – nếu trong đó có người thân của mình thì quá tốt!
Trước kia còn khu an toàn, Lăng Thanh Vân đã không biết rõ tình hình ở đó thì càng đừng nói đến hiện tại đã thật lâu không trở lại, liền để Thạch Tiểu Khai đi hỏi thăm tình huống, mình thì đi về phía Trương Nghị: “Đội trưởng Trương, lúc trước tuy rằng khu an toàn không tịch thu hết đồ của những người sống sót, nhưng không phải phần lớn vật tư sẽ thuộc về khu an toàn sao?” Lăng Thanh Vân chỉ chiếc xe tải chứa đầy lương thực. Trước kia khi bọn họ ra ngoài làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-cong-duc-vo-luong/1484225/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.