Chương trước
Chương sau
“Tích, {Kí chủ}có thể sử dụng nhưng không có tác dụng gì…”
“Oh” nghe xong nửa câu đầu, Kiều Vũ Thần có vẻ vui mừng, nhưng ai biết nghe xong toàn bộ Kiều Vũ Thần lúc này chỉ muốn chửi móa nó.
“Ta nói nhé hệ thống, ngươi có phải đang cố ý phải không? ta dùng không hiệu quả thì ngươi ban thưởng cho ta để làm gì? ngươi giải thích cho nhanh giải thích.”
“Tích, ban thưởng của hệ thống không có thứ gì vô dụng.”
“Ách”
Kiều Vũ Thần nghẹn lời, mịa nó, trợn mắt nói dối à. Xem ra cũng không thể đôi co với hệ thống, nói lý với một hệ thống, Kiều Vũ Thần vẫn nên không nói gì, tránh ăn phải hoàng liên, khổ không biết kêu ai a!
Cũng may hệ thống đã ban bố cho Kiều Vũ Thần nhiệm vụ mới.
“Tích, xét thấy {Kí chủ}đã thành lập được hình thức ban đầu của căn cứ, đặc biệt tuyên bố nhiệm vụ đặc thù.”
“Nhiệm vụ đặc thù: yêu cầu {Kí chủ}thanh lý toàn bộ dị sinh vật trong phạm vi thế lực của mình, đồng thời tiếp đãi một vị khách. Thời hạn 7 ngày. Không hoàn thành nhiệm vụ: {Kí chủ}bị gạt bỏ.”
“Ban thưởng nhiệm vụ đặc thù: 50 mét tường thành kim loại, một chai thuốc thể lực,5 bình (nhỏ) thuốc trị liệu đặc hiệu, Một súng P-90, 100 viên đạn P-90, 100 viên đạn cho sung lục giảm thanh.”
Kiều Vũ Thần vốn có chút đâu đầu với nội dung nhiệm vụ, nhưng sau khi thấy đồ ban thường, ánh mắt của hắn nhanh chóng tỏa sáng lấp lánh.
“Con mịa nó, nhiệm vụ đặc thù ban thưởng thật sự rất phong phú a.”
Vừa mới hưng phấn không bao lâu, Kiều Vũ Thần nhanh chóng bình tĩnh lại: “hệ thống không thể ào lại vô cớ hào phóng như vậy. Khẳng định là có quỷ.”
Kiều Vũ Thần cẩn thận nhìn lại yêu cầu của nhiệm vụ, nhìn một chút đúng là để cho hắn thật được chỗ không đúng.
“Tất cả dị sinh vật, ở đây không nói thẳng là zombie, chẳng là là nói…” trong đầu Kiều Vũ Thần như có hàng trăm vạn con ngựa đang phi nước rút, hệ thống không có hào phóng đúng như hắn nghĩ.
Tất cả các dị sinh vật, bây giờ là tận thế, biến dị không chỉ có con người mà ngay cả con chó, con mèo cũng đều biến dị. Thực vật có thể bị biến dị hay không thì Kiều Vũ Thần còn chưa biết, nhưng hắn tin chắc, khả năng xảy ra cũng khá cao.
“ Ây da, biết ngay là tên hệ thống này không có hảo tâm như vậy mà.” Kiều Vũ Thần dừng lại, bực bội đi hai bước, hắn vừa nghĩ tới một chuyện, cây súng ngắn trước đây của hắn không còn đạn đâu, đây không phải là muốn hắn tự sức vật lộn sao.
Còn có còn có, tiếp đãi khách là cái nhiệm vụ quỷ gì, thành Du Dương đã đặc biệt không còn người, tiếp đãi quỷ sao.
Kiều Vũ Thần đang bực bội lại bị thanh âm “ầm ầm” bên ngoài làm cả kinh.
Tiểu khu Tinh Mộng cách sông Du Dương không xa, âm thanh chiến đấu bên kia tự nhiên khiến cho Kiều Vũ Thần chú ý.
“Hở? Đây là người đến từ nội thành? khó trách hệ thống lại tuyên bố nhiệm vụ như vậy. Xem ra nhiệm vụ tiếp đãi khách không còn là vấn đề. Chỉ là…”
Có thể giải quyết nhiệm vụ, thế nhưng Kiều Vũ Thần biết rõ, người có thể sống sót lúc này cũng không dễ nói chuyện như thời bình, huống chi, vật tư trong tay Kiều Vũ Thần cũng không ít, lại vừa mới có được cánh cửa kim loại từ hệ thống.
Trong tận thế điều gì là quan trọng nhất, tất nhiên là sinh tồn, một căn nhà có cánh cửa như vậy thì càng dễ dàng sống sót, vật này khó tránh khỏi sẽ có người ngấp nghé.
Một khi như vậy Kiều Vũ Thần rất khó an toàn khi ở địa bàn của mình, rất có thể ngay cả cái mạng nhỏ cũng rớt mất.
“Bên ngoài động tĩnh không nhỏ, xem ra dùng không ít lựu đạn, cứ quan sát trước đã, cùng lắm thì lại trốn vào nhà kho dưới mặt đất không ra là được rồi.”
Kiều Vũ Thần nhanh chóng chạy lên mái nhà, đám xác zombie ở lối lên vẫn chưa thanh lý xong, nhưng Kiều Vũ Thần cũng không quan tâm nhiều như vậy, đứng trên mái nhà nhìn về nơi phát ra âm thanh.
Tầng 6 ở bên trong thành phố cũng không quá cao, Kiều Vũ Thần chỉ có thể đủ nhìn thấy ánh lửa ở phía xa, khói bốc lên, giống như đang nấu cái gì đó, còn những cái khác thì nhìn không được.
Nhìn vài phút, Kiều Vũ Thần liền bỏ cuộc, “Được rồi, nên tranh thủ thời gian làm nhiệm vụ, hoàn thành thì cũng cho mình thêm một con át chủ bài.”
Bò xuống lối thông, nhìn đám xác zombie ở lối đi, Kiều Vũ Thần nhíu mày, đống thi thể này muốn dọn dẹp cũng có chút phiền toái.
Hắn vội vàng chạy xuống dưới, vừa chạy hai bước Kiều Vũ Thần chợt dừng chân, tay vỗ trán một cái, “Ngu thật, mình không phải có không gian sao? để coi thử có đem đám xác này vào được không?”
Quay lại, Kiều Vũ Thần ngồi xổm xuống, để tay lên một cái xác zombie dưới chân, ý thức khẽ động, trước mắt đã không còn. Lại nhìn không gian hệ thống, trong góc chồng chất một đám xác. Vì xác zombie chồng chất ở một chỗ cho nên hệ thống trực tiếp xem như chúng là một chỉnh thể, cho nên tất cả xác zombie đều được đưa vào bên trong không gian.
“Ha ha, thật quá tiện, đang ra ngoài tìm một nơi liền đem đám xác này thiêu hủy.”
Nguyên một đêm cho đến sáng nay, Kiều Vũ Thần chưa có nghỉ ngơi, lúc này tinh thần có chút mệt mỏi, tuy nhiên tắm rửa xong cũng thoải mái rất hiều, chỉ có điều càng thoải mái thì lại càng thêm buồn ngủ.
“Không được, nếu trở về ngủ, lỡ có người vào được đây thì làm sao bây giờ?” Kiều Vũ Thần có chút lo lắng.
Nhìn những đồ vật để trong không gian, ý thức Kiều Vũ Thần khẽ chuyển động, một chai thuốc thể lực liền xuất hiện trên tay.
Thuốc thể lực: Sauk hi sử dụng sẽ nhanh chóng khôi phục thể lực, khiến cho người sử dụng đạt trạng thái tốt nhất.
“Đúng là mày rồi, thử xem xem.”
Kiều Vũ Thần mở nắp chai, uống một ngụm thuốc thể lực, vừa vào đến miệng cảm thấy có chút lạnh buốt thêm một tia vị ngọt chảy xuôi xuống bụng.
Kiều Vũ Thần chậc chậc miệng, “Ừm còn rất dễ uống!”
Ban đầu Kiều Vũ Thần còn không có cảm giác gì, khi cảm giác lạnh buốt biến mất ở phần bụng, Kiều Vũ Thần liền nhận thấy ở phần bụng tuôn ra một luồng năng lượng, luồng năng lượng này trực tiếp tràn đầy tứ chi của mình, thậm chí đại não cũn cảm thấy một hơi thanh khiết.
“Con mẹ nó, nghịch thiên, hiệu quả tốt như vậy, một chút buồn ngủ cũng không còn.”
Kiều Vũ Thần vung vẩy cánh tay, hắn cảm giác tinh thần của hắn giống như thật sung túc giống như một con báo sung mãn luôn chuẩn bị đi săn.
“Ha ha, ha ha, cảm giác tinh lực dồi dào thật là tốt, không hổ là hệ thống, đồ vật đưa ra thật là trâu bò.”
Kiều Vũ Thần cầm lấy gậy bóng chày, hắn ý định bắt đầu dọn dẹp từ tầng lầu này.
Tiểu khu Tinh Mộng là tiểu khu độc lập, mỗi tầng đều có ba bốn gia đình, đầu cầu thang là hai nhà đối diện nhau, từ chính giữa đến cuối hành lang để trống, hai hộ khác ở cuối hành lang, vừa vặn hình thành bốn phía.
Tầng 6 cũng chỉ có hai gia đình, một nhà có trang bị cửa sắt chống trộm, một hộ không có, cho dù không có thì Kiều Vũ Thần cũng không thể mở được cửa.
Đến gần quan sát, Kiều Vũ Thần quyết định dùng xà beng thử nạy, dù sao hiện tại cũng không có ai ơ, vì hoàn thành nhiệm vụ cũng chỉ có thể làm như vậy.
“Bành bành bành”
“Bên trong có người không?” Kiều Vũ Thần vừa gõ cửa vừa dò hỏi, cực kỳ giống như thợ sửa ống nước trước tận thế.
Nghe bên trong không động tĩnh, Kiều Vũ Thần yên tâm dùng xà beng nạy ra.
“Xèo…xèo…c-r-i-t…k-é-t…”
Cũng không tốn sức như hắn nghĩ, nạy vài cái Kiều Vũ Thần đã mở được cửa.
Tầng 6 là một căn hộ nhỏ với hai phòng ngủ, một phòng khách, một nhà bếp với một phòng tắm. Phòng khách trông gọn gàng, và tất nhiên là không có ai ở bên trong lẫn bên ngoài.
“Có vẻ như không có ai ở nhà trước tận thế.”
Kiều Vũ Thần bắt đầu tìm kiếm những thứ hữu ích trong nhà. Có thể thấy đây không phải là một gia đình giàu có, ngay cả tủ lạnh cũng không có gì để ăn.
Mà cho dù có, trong tình huống mất điện hơn hai năm, cũng không có thứ gì ăn được.
Nhìn thấy ảnh kết hôn treo trên tường trong phòng ngủ,nam mập mạp, nữ dáng người lại rất tốt, chỉ là lớn lên không được xinh lắm.
Tùy ý thu thập một lần, Kiều Vũ Thần xuất phát đến nhà tiếp theo.
Cứ như vậy, Kiều Vũ Thần một đường thanh lý xuống, trong không gian lại nhiều thêm một ít đệm chặn, các loại đồ dùng gia đình, còn có áo quần, giày dép..những thứ vừa với Kiều Vũ Thần cũng đều được hắn đem đi, hắn cũng không muốn sau này không có áo quần thay đổi khi tắm rửa.
Ở vài nhà, hắn tìm được một ít dây chuyền, ngọc bội các loại còn có chút tiền mặt, chỉ là những thứ này ở tận thế cũng không thể dùng, Kiều Vũ Thần đem đồ trang sức cất lại, còn tiền thì không quan tâm.
Ở tòa nhà này Kiều Vũ Thần thu dọn hết sức thuận lợi, chỉ có một nhà có một đứa bé zombie, có thể là chết đói sau khi tận thế và biến dị thành zombie.
Nhìn đứa nhỏ zombie, trong lòng Kiều Vũ Thần càng thêm thống hận thế giới này, cũng khiến hắn cảm thấy có được hệ thống cũng không phải là chuyện xấu, nếu thật có thể thành lập một căn cứ để con người sinh tồn thật sự là một chuyện hêt sức tốt đẹp.
“Chị, chị nhìn bên trong, cánh cửa thật khí phái, có ai ở đó không?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.