..
Nhưng đến lúc bọn Triển Vân đi tới nơi đỗ xe thì có linh cảm không đúng lắm, vì cớ gì mà cửa xe ngay ghế lái lại đang mở toang như vậy, nhìn kỹ thêm lần nữa thì thấy có hai bóng người đang lén lút lọ mọ làm gì đó trong xe của họ.
Triển Vân bèn nhíu mày, lập tức chạy nhanh tới chỗ xe. Hai người nọ phát hiện có người tiến đến đây thì gấp rút thao tác nhanh hơn.
'Oanh' một cái, chiếc xe khởi động thành công, hai người vội vàng đóng cửa xe lại, đạp thẳng chân ga vọt đi mất.
Xe bị trộm rồi à... Thế thì hơi phiền rồi đây...
"Cái xe vừa rồi là xe của mấy người phải không?" Gã trung niên mở miệng hỏi.
Nghe những lời này, mày Triển Vân nhíu lại thật sâu, hắn cảm thấy ngày một khó chịu với thái độ của gã trung niên rồi.
"Mấy người nghĩ sao đi mà không chịu khoá cửa xe thế? Hiện tại đã là tình thế như thế nào rồi mà còn vô tâm như vậy, giờ phải làm sao hả? Không có xe thì rời khỏi chỗ này bằng niềm tin hay gì..." Tên đó bắt đầu giở giọng oán trách.
"Im đi!" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Duệ Triết lạnh băng nói, "Ở đây tạm thời đã không còn tang thi, ngay lúc này thì đường ai nấy đi đi, tách nhau ra tại đây."
Phản ứng của Tô Duệ Triết nằm ngoài dự đoán của gã, gã đâu ngờ cậu có thể nói những câu thẳng thừng tách nhau ra như vậy, ánh mắt gã loé qua tia giảo hoạt, âm thầm tính kế, gã nhanh chóng điều chỉnh biểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-anh-dao-cua-ta-se-no-tung/898629/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.