Bọn họ không nghĩ tới mọi chuyện lại trở thành như vậy, Trình Khải còn định đi gõ cửa hỏi cho ra lẽ, lại bị Triển Vân ngăn cản.
"Đi xuống dưới lầu nhìn xem." Triển Vân nhíu mày nói.
Thông tin đăng ký ở căn cứ hẳn là không sai, phòng ở chỗ này hẳn là của cha anh, nhưng không biết chuyện gì xảy ra mà Phan Lệ Hoa lại tách ra với cha anh. Hơn nữa nghe cách nói của bà ta, hẳn là rất chán ghét cha anh, như vậy vấn đề có lẽ là phát sinh trên người cha anh, bởi vậy việc nên làm bây giờ là tìm thấy cha anh trước đã.
Bọn họ theo lời Phan Lệ Hoa mà đi xuống dưới lầu, ý trên mặt chữ, bốn người đi xuống một tầng lầu, gõ gõ cửa nhà bên dưới nhà Phan Lệ Hoa, người nhà nghe nói là tìm Triển Trường Phong, liền báo cho bọn họ Triển Trường Phong đã dọn xuống lầu một ở, đối diện thang lầu kia.
Mọi người áp xuống khác thường trong lòng, nói cảm ơn rồi đi xuống lầu một.
Lại lần nữa gõ cửa, qua một hồi lâu cửa mới được mở ra.
"Các người tìm ai...? Phía sau cánh cửa lộ ra một khuôn mặt già nua mà lại tiều tuỵ, nhưng không phải cha của Triển Vân.
"Xin hỏi Triển Trường Phong có ở nơi này không?"
"Cho hỏi các người là..." Ông lão không có lập tức trả lời, mà có chút phòng bị hỏi.
"Tôi là con ông ấy, tên là Triển Vân."
"Con trai? Cậu là đứa con rời nhà bỏ đi kia?!" Ông lão biết được danh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-anh-dao-cua-ta-se-no-tung/3559472/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.