Đoàn xe tiếp tục lên đường, nhưng xe việt dã không thích hợp để đi dưới trời tuyết lớn như vậy, rất nhanh đã phải dừng lại, dưới tình huống không còn lựa chọn khác, đám người Triển Vân chỉ có thể để bảy cô gái dời lên xe tuần tra.
Mọi người dọn ra phòng nghỉ ngơi để cho mấy cô gái đó, còn bọn họ sẽ ở phòng trữ vật, dù sao rất nhanh cũng sẽ gặp lại người ở căn cứ Hoán Thành, đến lúc dó giao mấy cô gái này cho bọn hắn là được.
Nghĩ đến việc những cô gái này đã bị đói rất nhiều ngày, thân thể cực kỳ yếu ớt, cho nên Tô Duệ Triết cố ý nấu ít cháo trắng, thả ít chà bông và nước tương vào, sau đó để Trình Kiều cùng Ngô Tĩnh đưa cơm cho các cô.
"Tô Duệ Triết" Không nghĩ tới có một cô gái nhỏ tuổi biết được cậu.
"Cô là...?" Sau khi Tô Duệ Triết trọng sinh, trong lòng cậu đều chỉ có mỗi Triển Vân, cho nên không có chú ý tới những cô gái khác, vì vậy cậu không có ấn tượng gì với cô gái này.
"Tôi, tôi là Từ Giai Ni a!" Cô gái lộ ra biểu tình nhu nhược đáng thương.
Lần này Tô Duệ Triết thật đúng là cảm thấy có chút quen mắt, nhưng vẫn là không nhớ ra được.
"Tiểu Triết à, hình như cô gái này chính là bạn học trước đó tìm tới cậu đó..." Trí nhớ Trình Kiều rất tốt, rất nhanh đã nhớ ra cô.
Cô gái này đúng là bạn học trước đó ở căn cứ Phương Nam gặp được Tô Duệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-anh-dao-cua-ta-se-no-tung/3559468/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.