Căn cứ Bách Lý này diện tích không lớn, thiết bị trái lại đầy đủ hiếm có, ngoài máy phát điện, còn có hệ thống lọc nước, chẳng trách sau trận mưa kia còn có thể duy trì nhiều sinh lực như vậy, nghĩ như vậy, bọn họ đi đập chứa nước lấy nước cũng không thể coi là hành động tìm chết.
Có điều, tên Bách Lý Trục Lộc này cho tôi cảm giác quả thực rất xấu, kể cả cái căn cứ này ở trong mắt tôi cũng là trăm ngàn chỗ hở.
Những cô gái ở trong biệt thự kia phần lớn là không có dị năng, nhưng cuộc sống còn được đãi ngộ hơn cả dị năng giả bình thường, dù dùng đầu gối để nghĩ cũng biết mờ ám trong đó, chẳng qua là An Nhiên cùng Kiều Tử Mặc hai nha đầu này còn chưa từng chứng kiến đau khổ trần gian chân chính, cá lớn nuốt cá bé, hiển nhiên cũng không nghĩ ra một tầng thâm sâu này; Ngô Phóng Ca không hẳn không có phát hiện, chỉ là không đành lòng vạch trần thôi.
Tên Bách Lý Trục Lộc này thu xếp chúng tôi ở đây, rắp tâm quá mức rõ ràng, thậm chí làm người hoài nghi có phải hắn cố ý gây ra hay không. Tôi chỉ là hiếu kỳ, rốt cuộc là tự tin đến từ đâu, cho là chúng tôi nhất định sẽ chấp nhận điều khiển của hắn?
Hay là nói, có tự tin tuyệt đối vào thực lực của mình?
Tôi cũng rất chờ mong cùng hắn giao chiến.
Dỗ An Nhiên ngủ, sắc trời ngoài cửa sổ đã tối đến đưa tay không thấy được năm ngón, ngay cả ánh đèn rực rỡ sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-an-nhien-huu-dang/982266/quyen-2-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.