Ngơ ngơ ngác ngác nửa tỉnh nửa mê, tôi chậm rãi cảm giác được vị trí hoàn cảnh, cùng với cổ tay đau đớn không ngừng, thử muốn nhúc nhích, lại bị nhẹ nhàng đè xuống, âm thanh Tiêu vang lên bên tai tôi, ôn nhu đến có chút không chân thực: "Đừng nhúc nhích." 
Cổ tay phải của tôi bọc băng gạc dày đặc, tay trái thì lại châm cây kim, chất lỏng lạnh lẽo chậm rãi chảy vào theo tĩnh mạch mu bàn tay, nghiêng đầu đi, nhìn thấy chính là màu sắc đỏ tươi- tôi đang truyền máu? 
Còn có, cái con to xác ngậm túi máu đó là gì? Đã xảy ra chuyện gì? 
Hết thảy trước mắt làm đại não tôi đình trệ vận chuyển không được, chỉ có thể ngơ ngác men theo giọng nữ quen thuộc quay mặt lại. 
Tiêu dường như là bất đắc dĩ cười cười, nhẹ nhàng hôn gò má tôi một cái, ôn nhu nhỏ nhẹ khuyên nhủ: "Thân thể của em còn rất yếu ớt, ăn một chút gì, lại ngủ một hồi có được không?" 
Tôi thuận theo gật đầu, nhưng trước khi nàng muốn buông tay kéo chặt góc áo nàng, trong lòng khủng hoảng lóe lên một cái rồi biến mất: "Đừng đi..." 
Nàng thở dài, nắm chặt tay tôi, bàn tay vẫn mềm mại, nhưng không còn là khối băng nữa, mà có nhiệt độ cơ thể, không nóng nhưng đủ để xua tan lạnh giá của tôi, khiến người an lòng: "Tôi sẽ bảo vệ em." 
Được nàng nhiều lần bảo đảm, tôi rốt cục không chống cự nổi buồn ngủ, ngủ thiếp đi. 
Thời điểm tỉnh lại lần nữa, Tiêu đã không ở bên cạnh tôi. 
Có điều, tôi có thể cảm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-an-nhien-huu-dang/4603684/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.