Tôi không biết tại sao Bách Niên quan tâm đối với An Nhiên như vậy, tôi chỉ biết, phàm là muốn đánh chủ ý vào nàng, đều là kẻ thù của tôi, đối xử kẻ địch, tôi chưa bao giờ nương tay.
Nàng ngăn cản đường đi của chúng tôi, tựa hồ là muốn liền như vậy được ủng hộ của mọi người, nhưng nữ nhân chút cầm quyền này cũng không phải cái gì dễ đối phó, làm sao sẽ dễ dàng để cho nàng toại nguyện? Ngay cả tôi, cũng sẽ không trơ mắt mà nhìn nàng được cái vị trí tổng đội trưởng kia, trái lại uy hiếp đến chúng tôi.
"Tưởng Thiên còn chưa có chết..." Tôi khom người để sát vào nàng, thấp giọng nói rằng, "Nếu như muốn được chìa khóa mở ra nhà kho, liền thả chúng tôi rời đi." Vẻ mặt Bách Niên cấp tốc biến hóa vài lần, cuối cùng vẫn không tiếp tục cản.
Nếu nàng muốn có được quyền khống chế căn cứ, như vậy nàng liền nhất định sẽ thỏa hiệp: Trong kho hàng chứa phần lớn vật tư, ai nắm giữ nhà kho, chẳng khác nào nắm giữ toàn bộ mạch máu căn cứ; hơn nữa, vì danh vọng, nàng cũng sẽ không dễ dàng phái người sử dụng vũ khí nóng cưỡng chế loại bỏ.
Vì thế, nàng nhất định phải có được Tưởng Thiên — bất luận chết sống, hay, chỉ là ngón tay của hắn.
Cổ nhân nói: Vô dục tắc cương*; như vậy ngược lại cũng giống nhau: Một khi con người có dục vọng, vậy cũng chỉ có thể dùng thế lực bắt ép nhược điểm.
(*Tri túc thường lạc, vô dục tắc cương.
Trong cuộc sống chỉ những người không cưỡng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-an-nhien-huu-dang/4603645/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.