Tường thành cao ngất, thủ vệ dày đặc, khắp nơi đều trang nghiêm, nơi này quả thực khác xa nơi tập trung học phủ cao đẳng trong tưởng tượng của tôi. Dù sao tôi cũng nghĩ chắc hẳn phải vậy rồi, bây giờ đã không còn là cái bối cảnh xã hội hòa bình an tường, làm sao có thể yêu cầu Đại học thành nổi tiếng thiên hạ này vẫn tỏa ra mùi sách như xưa đây?
Tôi cũng không thể yêu cầu tất cả mọi người vẫn giữ vững tử tế giống như tôi, chẳng hạn như Tiểu Nhu, Tiêu.
Trong lòng thở dài, tôi đơn giản là không nghĩ về vấn đề làm người nản lòng thoái chí này nữa, chuyển qua quan sát công trình kiến trúc trước mắt. Sau khi chúng tôi dừng xe ở đằng xa, tôi luôn cảm thấy có một loại căng thẳng như đang bị theo dõi, cũng không biết có phải cảm giác của tôi sai lầm hay không.
Nhưng nhìn nụ cười ung dung của Tiêu cùng vẻ phân tâm không sợ hãi của Mặc Mặc, liền cũng thả lỏng.
Được rồi, hai vị chủ lực một văn một võ này cũng không lo lắng, tôi sao phải buồn lo vô cớ đây?
Chờ những người kia nhanh chóng giải quyết xác sống thu thập não tinh xong, Tiêu chậm rãi lái xe đến gần tường thành, cách một khoảng liền ngừng lại, mở cửa kính xe xuống ra hiệu Ngô Phóng Ca đứng ra giao tiếp. Chúng tôi đã sớm đạt thành nhận thức chung, trong những lúc bình thường đều do thành viên nam duy nhất đại diện chúng tôi giao thiệp. Tiêu là kiểu người không muốn có nhiều liên quan với người khác, Mặc Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-an-nhien-huu-dang/235902/quyen-2-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.