"Ào ào ào ——" Tôi trở tay chém xuống một nhát cành cây khô đâm tới trước mặt, kéo Tiêu lúc tiến lúc lùi, một cây anh đào phía sau đột nhiên phóng ra một đoạn rễ cây, chắn ở bên chân tôi, nếu không có Tiêu ở phía sau đúng lúc kéo tôi một cái, sợ là khó thoát khỏi kết cục té ngã.
Những cây này đến tột cùng là xảy ra chuyện gì? Tại sao có thể công kích người như có ý thức của chính mình vậy? Tấn công có mục đích chính xác như vậy, giống như có người ở phía sau điều khiển.
"Đừng hoảng hốt," Tiêu khoác tay lên bờ vai của tôi, nhẹ giọng nói rằng, "Cô có phát hiện hay không, mỗi lần công kích chúng ta, đều chỉ có một loại thực vật."
"Hả?" Nghe Tiêu vừa nói như thế, tôi giả vờ không biết chuyện mà lùi lại mấy bước, quả nhiên nghe thấy sau lưng có động tĩnh cành cây di chuyển, nhưng mà những nơi khác trước người tôi lại không có thay đổi.
Tôi cùng Tiêu liếc mắt nhìn nhau, nàng gật gật đầu, chúng tôi đồng thời chạy về hai hướng khác nhau, khó tránh tưởng tượng sai lầm, tôi cũng không dám chạy ra quá xa, chỉ lẻn đến sau một thân cây khác liền vội vàng quay đầu lại xem tình huống của Tiêu, nhìn thấy nàng lạnh lùng đứng tại chỗ, mà bên chân là Nhị Bảo bị một bụi cây quấn lấy hai chân không thể động đậy.
Trong lòng tôi không khỏi khẩn trương: Công kích đúng là hướng về các nàng!
Đang muốn quay lại, đã thấy Tiêu kéo Nhị Bảo ra ngoài, thu vào không gian, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-an-nhien-huu-dang/235893/quyen-1-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.