Đôi mắt Hoàng Hân lúc này đã là xích hồng, căn bản nghe không được Tần Hiểu Nguyệt nói, Tần Hiểu Nguyệt dạo quanh cô ta một vòng, sau đó phong bế dị năng của cô ta, “Không biết ném cô ở đây cả đêm, cô sẽ có kết cục như thế nào nhỉ?”
Tần Hiểu Nguyệt cũng không nghĩ bản thân mình tự tay gϊếŧ cô ta, cô cảm thấy sẽ ô uế tay mình.
Nhưng không nhìn thấy Hoàng Hân chết, cô lại không cam lòng, cho nên liền quyết định trói Hoàng Hân ở chỗ này cả đêm xem sao, xung quanh nơi này côn trùng và tiểu động vật rất nhiều, chẳng qua vừa rồi bị các cô chiến đấu dọa chạy, cũng không biết lát nữa còn có thể lại đến hay không?
Tần Hiểu Nguyệt bò lên trên một cây thực vật bên cạnh, sau đó trốn ở trên, tuy cô rất muốn nhìn thấy Hoàng Hân sẽ có kết cục gì, nhưng hiện tại đã là nửa đêm, cô cùng Hoàng Hân chiến đấu suốt một buổi tối, cô đã rất mệt rất mệt.
Tần Hiểu Nguyệt quyết định tạm thời về không gian nghỉ ngơi một chút, dù sao tinh thần lực Hoàng Hân đã bị cô khống chế, nhưng Tần Hiểu Nguyệt còn chưa đi ra ngoài, Tiêu Thần đã xuất hiện, anh trực tiếp xuất hiện ở bên người Tần Hiểu Nguyệt, “Nguyệt Nhi.”
Tần Hiểu Nguyệt trợn tròn đôi mắt, “Sao anh lại tới đây?”
“Đi tìm tới a!” Tiêu Thần lúc chiều tối về đến nhà vừa thấy trong nhà im ắng, liền cảm thấy đã xảy ra chuyện, vì thế anh chạy ra tìm người.
Kỳ thật phương pháp vẫn rất đơn giản, hiện tại bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-banh-bao-la-nu-phu/472764/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.