“Nha? Xem ra bọn họ đã phát hiện chúng ta?” Hoàng Hân híp con mắt, sao lại có hơi thở đột nhiên biến mất? Cô ta ngẩng đầu nhìn không trung bị lá cây thực vật biến dị che khuất, “Bọn họ không phải là sẽ bò lên trên đi?”
Kỳ thật rất nhiều dị năng giả vẫn thích bò lên trên thực vật biến dị, bởi vì thật nhiều trái cây thực vật biến dị là có thể ăn, ở phía trên còn có thể tìm được một ít đồ ăn.
“Hai người các anh đi lên nhìn xem!” Hoàng Hân chỉ hai người phía sau, hai người kia là dị năng cấp ba, bọn họ rất nghe lời Hoàng Hân, chuyện này làm cho Tần Hiểu Nguyệt thấy kỳ quái, từ khi nào Hoàng Hân có thể lung lạc dị năng giả cao cấp như vậy?
Hai người kia tốc độ rất nhanh, bọn họ nhanh chóng bò lên trên, nhưng bọn họ cũng không phát hiện tung tích Tần Hiểu Nguyệt, bởi vì lá cây phía trên quá dày đặc, căn bản nhìn không thấu, mà ở xung quanh bọn họ cũng không có bóng dáng người khác.
Hai người xuống dưới, “Chị đại, xung quanh nhìn không thấy tung tích người khác.”
“Cao Mãnh, tiếp tục đuổi.” Hoàng Hân nói với người đàn ông khứu giác tốt kia nói.
Ngay lúc cô ta gọi ra tên này, tay Tần Hiểu Mạt run một chút, tuy chỉ là rất nhỏ, nhưng Tần Hiểu Nguyệt đã chú ý tới, nhưng cô cũng không nói cái gì, chỉ là trong lòng cô đã biết, Mạt Mạt khẳng định biết người đàn ông này.
Cao Mãnh mang theo mọi người đuổi theo hơi thở Tần Hiểu Nguyệt bọn họ, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-banh-bao-la-nu-phu/472758/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.