Chương trước
Chương sau
Sau khi Tần Hiểu Nguyệt bọn họ thu thập đủ thực vật, đã là nửa chuyến về, đoàn người thật sự lười động, Tần Hiểu Nguyệt trực tiếp dùng công năng về nhà, dù sao công năng này thật tốt quá.
Để bọn nhỏ ở nhà đợi, Tần Hiểu Nguyệt và Tần Hiểu Mạt đi giao nhiệm vụ.
Hai người vừa đi vừa trò chuyện, rất nhanh đã tới nhiệm vụ, trong đại sảnh nhiệm vụ này thật náo nhiệt, nhưng chỗ giao nhiệm vụ lại không có quá nhiều người.
Tần Hiểu Nguyệt giao lại đồ của nhiệm vụ, sau đó chuyển tích phân vào thẻ bọn nhỏ, các cô đang định đi ra ngoài, liền có người ngăn cản đường đi của bọn họ.
Người ngăn lại đường đi của các cô đúng là vô địch đại bao cát kia, “Trả lại máu của tôi cho tôi.” Biểu tình người này thực âm trầm, có lẽ hắn cũng biết máu hắn chắc là rất quý trọng.
“Máu không còn cho anh, anh muốn đầu nhập vào đoàn chúng tôi hay không?” Lúc này, thanh âm Tần Ngọc Long từ cửa truyền tới.
biểu tìnhTần Hiểu Nguyệt âm trầm xuống, tên nhóc này càng ngày càng càn rỡ, cứ như vậy không thể được, nếu bị người phát hiện không gian cô có thể chứa người, trời biết sẽ xảy ra chuyện gì, có lẽ một nhà bọn họ đều vĩnh viễn đừng nghĩ được yên ổn.
“Đầu nhập vào đoàn nhóc?” Lão đại này nhìn về phía nhóc con nhanh chóng thuấn di đến trước mặt mình, “Đúng vậy?”
“Chỉ cần anh đầu phục tôi, tôi có thể giúp anh thức tỉnh dị năng.” Tần Ngọc Long dụ hoặc.
“Thức tỉnh dị năng?” Người này có điểm lạc thú, hắn ngoại trừ có thể bị đánh, chính là sức lực hơi lớn chút, vị trí lão đại này làm có chút danh không xứng với thực.
“Không sai, chỉ cần anh đầu phục tôi, anh muốn thức tỉnh hệ nào, tôi đều có thể giúp anh.” Tần Ngọc Long mỉm cười nói.
“Thật sự?” Người này vẫn có chút hoài nghi.
Lúc này, một đội viên bên cạnh của Nguyệt Tiêu dong binh đoàn thấy được một màn này, sau đó hắn lặng lẽ nói với tên kia, “Dị năng của tôi chính là đại thiếu gia hỗ trợ thức tỉnh.”
Hắn nói làm người này mắt sáng rực lên, kỳ thật người này trừ bỏ cái tật xấu là háo sắc, mặt khác còn tốt chút. Tần Hiểu Nguyệt biết con trai mình tính toán đem người này làm dược nhân.
“Nhóc chỉ cần giúp tôi thức tỉnh hỏa hệ dị năng, tôi liền đầu nhập vào đoàn nhóc.” Tên này lập tức vọt tới trước mặt Tần Ngọc Long.
Tần Ngọc Long hỏi, “Anh tên là gì?”
“Liền Anh.”
“Lý Liền Anh” Tần Hiểu Nguyệt muốn cười, chẳng qua không cười ra tới.
“Liền là họ của tôi.” Liền Anh cũng không tức giận, rất nhiều người đều nói như vậy, hắn đã quen.
“Liền Anh, đi theo tôi đi!” Tần Ngọc Long hướng về phía Liền Anh nói.
Liền Anh đi theo phía sau, sau đó hai người đi tới dong binh đoàn, Tần Hiểu Nguyệt và Tần Hiểu Mạt liếc mắt nhìn nhau một cái, hai người đi theo phía sau, nếu để Tần Ngọc Long đơn độc mang theo Liền Anh tiền hoa hồng binh đoàn, các cô thật sự có chút không yên tâm.
Về tới dong binh đoàn, Tần Ngọc Long đưa cho Liền Anh một ống thí dịch, Liền Anh một ngụm uống xong.
Tần Hiểu Nguyệt và Tần Hiểu Mạt liếc mắt nhìn nhau, người này khẳng định đã sớm biết chuyện thí dịch, bằng không khẳng định sẽ không trực tiếp uống sạch như vậy.
“Người này tâm tư thật nhiều.” Tần Hiểu Mạt cảm thấy khó chịu, cô cảm thấy người này lừa Tiểu Long, “Chị, hắn không phải là muốn lừa Tiểu Long chứ?”
“Yên tâm đi, hắn làm vậy cũng không được gì.” Tần Hiểu Nguyệt thật ra không lo lắng, Tiểu Long theo dõi người này, nếu có thể để hắn chạy thoát thì thật buồn cười.
Tần Hiểu Mạt nhướng mày, “Chị, em đi về trước, bọn họ ở nhà, em không yên tâm.”
“Ân, đi thôi!” Tần Hiểu Nguyệt gật gật đầu, kỳ thật trong nhà có trận pháp bảo hộ, cô thật ra không có một chút không yên tâm nào.
Tần Hiểu Nguyệt bọn họ cũng không biết, ở cổng lớn căn cứ, vẫn luôn có người nhìn chằm chằm bên ngoài, nhìn người Tần gia có trở về hay không
Mà người nhìn chằm chằm đúng là Lương Ngọc, hắn mang theo một đám côn đồ trong căn cứ .
“Ngọc ca, hiện tại động thủ sao?”
“Cậu ở chỗ này nhìn chằm chằm, nếu phát hiện bọn họ trở về, nhanh đi báo cáo, biết không?” Lương Ngọc nhanh chóng mang theo một đám người rời đi. Bọn họ đi thẳng đến tiểu khu Tần gia, bọn họ cũng không biết Tần Hiểu Nguyệt có một cái công năng về nhà, cho nên không biết cô đã về nhà là điều rất bình thường.
Còn việc bọn họ vì sao hôm nay muốn động thủ, hoàn toàn là bởi vì hôm nay Lương Ngọc đã thua thảm, đem nửa túi gạo còn lại trong nhà cũng thua hết, cho nên hiện tại hắn chỉ có thể bí quá hoá liều.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.