Thực mau, nữ sinh bên cạnh cô cũng phụ họa nói, “Không thể tha cho bọn họ, bọn họ chỉ biết hại người.” Lúc này Tần Hiểu Nguyệt nhìn về phía hai nữ sinh này, hai nữ sinh này ăn mặc còn xem như tương đối sạch sẽ, lớn lên cũng tương đối xinh đẹp, chẳng qua không biết hai người các cô làm sao lại chạy đến đây, lại làm sao mà sẽ biết chi tiết nhóm người này. “Hai người chúng tôi ở phụ cận nơi này, nhóm người cũng là ở phụ cận, trong khoảng thời gian này bọn họ đoạt nam bá nữ, không chuyện ác nào không làm, nếu không phải hai chúng tôi chạy trốn nhanh, cũng đã sớm bị bọn họ bắt đi.” Hai cô gái lên án làm cho Heo ca kia run run, trong lòng hắn thầm kêu không ổn, bà cô đừng nói nữa, bọn họ vốn đang có hy vọng chạy trốn, hiện giờ có lẽ đã không còn hy vọng. “Nha?” Tiêu Thần nhíu mày, những người này thoạt nhìn đích thật không giống người tốt, hơn nữa với vẻ mặt vừa rồi bọn họ nhìn về phía Nguyệt Nhi, bọn họ nên chết. Rất nhanh, Tiêu Thần đã xử này nhóm người, hai cô gái hưng phấn vỗ tay, “Soái ca, anh quá lợi hại.” Hai người các cô không coi ai ra gì chạy tới bên người Tiêu Thần, muốn một cái ôm vào cánh tay anh, chẳng qua bị Tiêu Thần tránh thoát. Một cô gái trong đó cười nói, “Còn thẹn thùng nữa!” “Soái ca, anh muốn gia nhập đội chúng tôi không, trong đội ngũ chúng tôi tất cả đều là đại mỹ nữ, anh muốn mấy người đều được.” Một người bắt đầu đào Tiêu Thần. “Quyền sở hữu anh ấy là thuộc về tôi, chẳng lẽ cô không nên hỏi tôi sao?” Tần Hiểu Nguyệt nhịn không được lên tiếng hỏi, hai cô gái này chẳng lẽ là người mù? Tần Hiểu Nguyệt vừa nói, hai cô gái kia hướng ánh mắt về phía Tần Hiểu Nguyệt, trong đó một người nói, “Mỹ nữ, cô không cảm thấy cô một người độc chiếm như vậy tiểu soái ca, có chút lãng phí sao?” Hiện tại Tiêu Thần đã rất phiền, anh cảm thấy khả năng mình đã bị mấy cô gái này lợi dụng, vừa rồi tiêu diệt đám đàn ông kia, có khả năng cũng không đáng giận như các cô nói, “Cút!” Tiêu Thần nói làm mặt hai cô gái kia tái đi, “Cho mặt mũi mà không biết xấu hổ, chẳng qua có chút lôi hệ dị năng, có cái gì mà kiêu ngạo?” Tần Hiểu Nguyệt đều bị bọn họ nói tới vui vẻ, “Chồng, đi, cùng một đôi rác rưởi nói đạo lý cái gì.” Tiêu Thần bĩu môi, “Vợ, anh tới ngay.” Hai người ở trước mặt hai cô gái cứ như vậy lái xe rời đi, chờ sau khi bọn họ đi rồi, liền có mấy người phụ nhân đi tới, “Tịch Linh, các em sao lại đứng ở chỗ này?” “Chị đại, vừa rồi Heo ca bọn họ bị một đại soái ca tiêu diệt.” Tịch Linh hưng phấn nói, nhưng mặt nhanh chóng suy sụp xuống, “Em đào anh ta, nhưng anh ta còn mắng chúng em. Không tin chị hỏi Aram một chút.” “Đúng vậy đó, chủ yếu là có một người phụ nữ sao lại ác độc như vậy.” Aram hung hăng gật đầu. “Người ta có vợ, các em không phải muốn làm vợ người ta chứ?” Chị đại có chút hoài nghi nhìn hai cô, nếu là người khác khẳng định không làm được, nhưng nếu là hai vị trước mắt này nếu nhìn thấy chính là cực phẩm soái ca, khẳng định có thể làm được. “Chị đại, chúng em không có nói như vậy, chúng em chẳng qua chỉ nói chúng em là một đoàn đội nữ, nói anh ta muốn nhiều hay ít phụ nữ đều có thể.” Aram bĩu môi nói, ai biết người đàn ông kia ngay cả chút mặt mũi đều không cho. Chị đại nhướng mày, nhưng cũng không phát biểu ý kiến gì, “Heo ca kia thật sự đã chết?” “Ân, chị xem trên mặt đất những cái xác này chính là chứng cứ bọn họ bị đánh thành xác, dị năng của người đàn ông đó quá bưu hãn, một đạo sét đánh xuống, những người này liền biến thành tro.” Đám phụ nữ này ríu rít đứng đây mà nói chuyện, nhưng rất nhanh chị đại kia liền phát hiện tình huống không đúng rồi, “Di, dưới tình huống bình thường, chúng ta ở chỗ này thời gian dài, đều sẽ có tang thi, sao cái chợ này lại an tĩnh như vậy chứ?” “Chẳng lẽ tang thi ở đây bị hai người kia rửa sạch hết rồi?” Tịch Linh hoài nghi nói.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]