Chương trước
Chương sau
Về tới biệt thự, Tần Hiểu Đông lại tiếp tục đặt hàng một đám vật tư, dù sao chỉ cần có cái gì anh liền đặt cái đó, hơn nữa hiện tại anh đã thay đổi một kho hàng khác, trực tiếp tìm một kho hàng ở gần sân bay, như vậy tuy rằng bọn họ cần chạy xa một chút, nhưng ít nhất an toàn hơn rất nhiều.
Tần Hiểu Nguyệt đang định dẫn ba con hai người về không gian, Tần Hiểu Đông nhận được một cuộc điện thoại, là quân khu gọi điện thoại tới, cũng không biết là ai nhưng người kia lại kiêu căng ngạo mạn mà nói với anh, lương thực anh nhập khẩu từ nước ngoài sắp bị bọn họ trưng dụng, bảo anh chuẩn bị tốt.
“Nguyệt Nhi, người này là người quân khu, cũng không biết là chức vị gì.” Tần Hiểu Đông nhăn chặt mày, bọn họ không muốn cùng quân khu giao thiệp, nhưng là không biết bộ dáng này có thể hay không ảnh hưởng bọn họ về sau sinh tồn, rốt cuộc căn cứ giống nhau chính là dựa vào quân đội mới có thể thành lập.
“Ca, không cần để ý đến bọn họ, hiện tại mạt thế còn không có bắt đầu, bọn họ không dám quá càn rỡ.” Tần Hiểu Nguyệt đảo cảm thấy không sao cả.
Lúc này Tần Tiếu lấy di động của Tần Hiểu Đông, cũng không biết cô bé làm cái gì ở đó, rất nhanh cô bé liền tìm được một chuỗi tin tức, “Người gọi điện thoại cho ba, chẳng qua là một trung úy mà thôi.”
“Một trung úy lá gan lớn như vậy?” Tần Hiểu Nguyệt có chút không tin, “Sau lưng người này khẳng định là có người nào đó chỉ thị.”
Tần Hiểu Đông gật gật đầu, nhưng rất nhanh anh liền nhìn về phía Tần Tiếu, đứa con gái này của mình không đơn giản.
“Tiếu Tiếu, cô cảm giác con hẳn là lợi hại hơn so với Mộng Mộng.” Tần Hiểu Nguyệt nhìn Tần Tiếu nói.
“Chúng con là bất đồng, chị ấy sẽ có dị năng, ta chỉ là có lực lượng cùng đại não mà thôi.” Tần Tiếu không sao cả nói, “Chờ, con tra một chút.”
Chỉ thấy Tần Tiếu bắt đầu dùng đồng hồ của mình điều tra cái gì, rất nhanh cô bé liền nói, “Trung úy này là người Lạc gia.”
“Anh đã nói, hắn làm sao dám càn rỡ như thế, thì ra là người Lạc gia.” Tần Hiểu Đông hừ lạnh một tiếng, tuy rằng Tần gia bọn họ hiện tại cùng Hoa gia có chút không khó đối phó, nhưng Lạc gia muốn bỏ đá xuống giếng đối với bọn họ, cũng phải xem Tần gia bọn họ có nguyện ý hay không.
“Được rồi, nếu biết là ai muốn xuống tay với chúng ta, về sau chúng ta chú ý một chút là được, chẳng qua anh mua vật tư vẫn nên chú ý một chút, có lẽ hiện tại quân đội cũng biết tình huống có chút khẩn cấp.” Tần Hiểu Nguyệt cảm giác quân đội hình như cũng bắt đầu tồn trữ lương thực.
“Ân, tốc độ của chúng ta cũng phải nhanh hơn, bằng không số tiền này thật sự liền biến thành giấy vụn.” Tần Hiểu Đông thở dài một hơi.
“Về không gian trước rồi nói sau, chuyện này cần cùng ba nói một tiếng.” Tần Hiểu Nguyệt nói xong, liền mang theo Tần Hiểu Đông cùng Tần Tiếu vào trong không gian.
Tần Tiếu vừa vào trong không gian, đã bị đồ vật nơi này hấp dẫn, “Cô, những trái cây lớn này cũng là thông qua nghiên cứu gien ra sao?”
“Không phải, nhưng nếu con muốn nghiên cứu, gặp ông bà nội rồi có thể đi!” Tần Hiểu Nguyệt cảm thấy tìm một việc như vậy cho cô bé làm, có lẽ cô bé sẽ rất nhanh thích ứng với sinh hoạt trong không gian.
Tần Nhiên cùng An Lâm lúc này cũng đã xuất hiện, Tần Hiểu Nguyệt giải thích thân phận Tần Tiếu một chút, Tần Nhiên cùng An Lâm khϊếp sợ mà nhìn đứa bé trước mắt mình, thì ra nhà bọn họ thật sự có đứa bé mang loại gien này giống như An Bình nói.
“Con chào ông nội, bà nội!” Tần Tiếu vẫn rất ngoan.
“Tiếu Tiếu ngoan.” An Lâm ôm Tần Tiếu vào trong lòng ngực, mặc kệ thế nào cũng là cháu gái bà, ha ha, bà mong chính là loại đứa bé này cảm giác chạy đầy đất.
Tần Nhiên cũng kéo Tần Tiếu đến trước mặt nhìn nửa ngày, phát hiện cô bé Tần Tiếu này phần lớn vẫn là tương đối giống với Chương Hữu Huệ, chỗ giống Tần Hiểu Đông thật sự là rất ít.
“Ông nội, bà nội, con đi nghiên cứu dâu tây.” Hiện tại Tần Tiếu đã bị dâu tây hấp dẫn tâm trí, loại dâu tây này tuy rằng cô bé chưa ăn qua, nhưng cô bé biết đến loại trái cây này là một loại trái cây có vị lên men.
Đầu cô bé Tần Tiếu này thật đúng là rất đáng thương, từ nhỏ cùng mẹ cô bé cùng nhau ăn cơm hộp phòng thí nghiệm lớn lên.
Đối với trái cây mới mẻ, người làm thí nghiệm căn bản không theo đuổi những thứ này, cho nên cũng không chú trọng đến, chẳng qua Tần Tiếu hiểu biết thông qua máy tính mà thôi, cũng không biết tư vị trong đó.
“Tiểu nha đầu, muốn ăn dâu tây thì cứ ăn, còn nói thành nghiên cứu.” Tần Nhiên nhịn không được lắc lắc đầu.
“Ba, đừng xem thường cháu gái ba, con bé rất lợi hại.” Tần Hiểu Nguyệt ở bên cạnh nói một câu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.