Lúc Tần Hiểu Nguyệt chỉ vào phòng ốc ở nơi xa trên đỉnh núi, để Tần Hiểu Đông mang Lý Tiểu Linh đến ở, anh lập tức buồn bực, “Em gái, anh còn muốn mỗi ngày ngâm hồ nước!” “Anh, vậy có cái gì khó, em giúp anh xây một cái là được.” Tần Hiểu Nguyệt nhanh chóng mà thuấn di đi qua, ở trước phòng ốc đào một cái hố to, sau đó đem nước hồ đổ một ít vào. Chờ cô vỗ vỗ tay lại xuất hiện ở trước mặt Tần Hiểu Đông, mỉm cười nói, “Anh, mời đi!” Tần Hiểu Đông một trận bất đắc dĩ, anh đây là bị đá đi rồi sao? Nhưng vì an toàn của bốn đứa bé, hiện tại anh cũng chỉ có thể nhịn. Đương nhiên phải đi cũng phải ăn cơm xong, rốt cuộc Lý Tiểu Linh đã đói bụng vài ngày. Cứ như vậy, dưới tình huống Lý Tiểu Linh mơ mơ màng màng, bị Tần Hiểu Đông đưa đến trên núi. Nhìn đến phòng ốc chuẩn bị xong tất cả, Tần Hiểu Đông vẫn là thực vừa lòng, ít nhất em gái không phải muốn hai người bọn họ đói chết, trong phòng bếp có lương thực, bếp gas gì đó, cái gì cũng không thiếu. Nơi này bọn họ vừa đi, An Lâm bắt đầu cùng Tần Hiểu Nguyệt mật đàm, “Nguyệt Nhi, con nói có cần lại tìm hai cô gái hình dáng tiểu loli về cho anh còn không?” “Mẹ, chuyện phạm pháp, chúng ta vẫn là không nên làm!” Khoé miệng Tần Hiểu Nguyệt run rẩy, một người vợ còn chưa đủ sao? “Mẹ lén lút mua hai người không phải được rồi sao? Lại nói mẹ biết cô gái nào đối với anh con khăng khăng một mực, con nói mẹ đem các cô ấy tìm tới thế nào?” An Lâm chớp đôi mắt. “Mẹ, người ta có ba có mẹ, mẹ cảm thấy chúng ta đem người ta đến trong không gian, thích hợp sao?” Tần Hiểu Nguyệt bĩu môi. “Con vậy nói như vậy cũng đúng.” An Lâm thở dài một hơi, bà không phải muốn cho con trai có hai đứa nhỏ, tạo phúc cho nhân loại sao? Chỉ tiếc Tần Hiểu Nguyệt không nghe được, nếu nghe được khẳng định sẽ nói, mẹ ai, có có thể lại đem mình đặt tới vị trí càng cao thượng hay không? Thời gian từng chút một đi qua, bây giờ đã là ngày thứ năm Hoàng Hân mất tích, mà trong không gian bọn nhỏ hiện tại cũng đã năm tháng, hiện tại bọn chúng đều đã bò, lại còn không kiêng nể gì mà sử dụng dị năng của mình. Mà lúc này, Lý Tiểu Linh đã thành công mang thai, An Lâm hưng phấn mà ngẫu nhiên sẽ chạy lên núi chăm sóc cô ấy. Tần Hiểu Nguyệt cũng vẫn luôn chú ý chuyện Hoàng Hân mất tích, năm ngày thời gian, cảnh sát cuối cùng là tìm được một chút manh mối. Tần Hiểu Nguyệt vừa ra không gian liền nhận được một cuộc điện thoại, cảnh sát nói cho cô Hoàng Hân hiện tại hình như đã bị người đưa tới kinh thành thủ đô, hơn nữa chỉ thấy được thân ảnh của cô ta ở một cái máy theo dõi, sau đó liền biến mất. Đến nỗi Hoàng Hân hiện tại rốt cuộc có ở trong tay những người áo đen đó hay không, cũng không có người biết, bởi vì ở máy theo dõi, Hoàng Hân cũng không có bị người dẫn đi, mà là bản thân cô ta tự mình đi. Tần Hiểu Nguyệt nhíu mày, Hoàng Hân này mạng đủ lớn, bị những người đó mang đi, thế nhưng còn có thể tự do tự tại sống ở kinh thành, cũng không biết người trọng sinh kia rốt cuộc biết thứ gì. Cảnh sát còn nói cho cô một tin tức không tốt, chính là bạn gái kia của anh trai Chương Hữu Huệ đã chết, đến nỗi cảnh sát vì sao muốn nói cho cô tin tức này, hoàn toàn là bởi vì Chương Hữu Huệ vốn không có người nhà, người duy nhất đăng ký trong danh sách của cô ấy chính là Tần Hiểu Đông. “Cái này cần anh tôi đi sao?” Chuyện này Tần Hiểu Nguyệt không tính toán gạt anh trai, cô trực tiếp đem tin tức từ điện thoại truyền cho anh trai, có lẽ nguyên nhân cảnh sát nói cho cô, cũng là muốn để anh cô đi nhặt xác giúp Chương Hữu Huệ! “Không cần, chuyện của Chương Hữu Huệ, mong rằng anh trai cô về sau quên đi cô ấy là được.” Lời Cảnh sát nói thực mịt mờ, điều này làm cho Tần Hiểu Nguyệt cảm thấy cảnh sát hẳn là che giấu cái gì. Lúc này, Tần Hiểu Đông đã ra tới, anh đã đoạt lấy điện thoại, vội vàng mà nói, “Hữu Huệ rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Tôi không nhớ rõ cô ấy có bệnh kín gì?”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]