Chương trước
Chương sau
Thượng Quan Vân tuy nghĩ rất nhiều, nhưng anh ta cũng không dự định kết thù với Tần Hiểu Nguyệt vào lúc này, bất kỳ ai có mắt đều có thể nhìn ra được, nếu tương lai vẫn luôn như vậy, Tần Hiểu Nguyệt và Tiêu Thần sẽ vẫn luôn ở đỉnh toàn bộ thế giới, loại người này là không thể đắc tội, tương lai tân thế giới có khả năng là bọn họ tới thu phục.Tần Nhiên và An Lâm, còn có An Bình bọn họ đều tới, đặc biệt là Hoa Vân Tường nhìn thấy nhiều châu chấu như vậy thì rất hưng phấn, anh còn thu không ít xác châu chấu.

“Vân Tường, con thu mấy thứ này làm gì?” An Bình nhịn không được cau mày hỏi.

“Mẹ, mẹ quên rồi sao? Thời cổ những năm mất mùa, mọi người không phải đều ăn châu chấu rất nhiều sao?” Hoa Vân Tường cười ha hả nói.

Anh cũng không khống chế âm lượng của mình, những người khác vừa nghe, cũng vọt ra, bắt đầu nhặt những xác châu chấu này, mấy thứ này có thể ăn, hơn nữa còn là cấp hai, ăn vào không chỉ mỹ vị mà còn có lợi cho dị năng.
Không chỉ như vậy, có một ít hỏa hệ dị năng Càn đang nghỉ ngơi, đã bắt đầu nướng lên ăn, biến dị châu chấu này rất thơm, rất nhanh những người nghỉ ngơi đều nướng lên ăn, sau khi bọn họ ăn xong hai miếng thì phát hiện, sức lực của mình thế mà lại khôi phục.

Phát hiện ra điều này mọi người lập tức càng điên cuồng, bắt đầu điên cuồng mà gϊếŧ chóc châu chấu, lần này toàn bộ đàn châu chấu rối loạn, chúng nó hiện tại muốn lui cũng đã không có khả năng, bởi vì cây hòe già ảnh hưởng, những con châu chấu phía sau giống như thiêu thân lao đầu vào lửa, đều hướng tới nơi này bay đến.

Những con châu chấu bay loạn này, còn có một ít trong lúc vô ý tới một cái đối đối bính, lần này làm mọi người vui vẻ.

Chờ xử lý xong đàn châu chấu đàn, sắc trời cũng đã đen, Tần Hiểu Nguyệt lại đưa người trở về. Những người khác nhịn không được tán thưởng, lần này bọn họ thật sự là quá tiện.
Nhưng Tần Hiểu Nguyệt lại nói, “Đây là bởi vì khoảng cách gần, có thể nếm thử một chút loại truyền tống này, nếu khoảng cách quá xa, vậy nghĩ cũng đừng nghĩ.”

Tuy Tần Hiểu Nguyệt nói như vậy, nhưng xung quanh lại không có mấy người tin tưởng.

Sắc trời âm u xuống, nhà ở vùng này còn xem như chắc chắn, Tiêu Thần để cho người ở lại chỗ này nghỉ ngơi, người trực ban buổi tối, anh sắp xếp đều là mười người một tiểu đội.

Hơn nữa buổi tối hôm nay mọi người đều ăn no, rốt cuộc xác châu chấu nhiều như vậy, mọi người cũng lười lại làm những thứ khác.

Hôm nay thu hoạch nhiều nhất chính là Tần Hiểu Nguyệt, không có cách nào chỉ có một mình cô có không gian, người khác đều là mang theo một bao, cô thì liều mạng thứ vào không gian, đồ ăn tốt như vậy không thu sao có thể được?
Buổi tối cũng không có chuyện gì, chẳng qua sau khi trải qua đại chiến hôm nay, nơi này có chút rối loạn, Tần Hiểu Nguyệt chú ý tới, cây hòe già kia là như tằm ăn vào không ít châu chấu và xác châu chấu, may mắn những người đó đều chú ý ở trên người những người truyền tống đến, cũng không chú ý tới nó.

Buổi tối, cây hòe già trực tiếp trở về không gian, Tần Hiểu Nguyệt cũng cùng người nhà ở không gian đoàn tụ.

Tần Nhiên bọn họ hưng phấn kể chuyện chiến đấu cùng châu chấu, An Lâm nói lại chuyện Hoa Vân Tường mang theo một đống xác châu chấu trở về, liền mang đi mười túi cho người ở đối diện.

Tốt xấu gì ở đối diện cũng có ba anh, hiện tại một nhà ba người Hoa Nhã cũng thành thật hơn rất nhiều, mỗi ngày sống quá căng thẳng, nhưng cũng may ba người cũng rất nỗ lực, làm An Bình đã không còn giận như trước, cho nên con trai thích đưa thì để nó đưa đi.
Lúc Hoa Vân Tường trở về, Hoa Thiếu Tề cũng ở đây, hắn cùng Hoa lão gia tử đang chuẩn bị ăn bánh bao, kỳ thật Hoa Thiếu Tề có không ít tích phân, nhưng hắn không nghĩ sẽ lấy ra.

Nhìn thấy con trai trở về, Hoa Thiếu Tề rất vui vẻ, đặc biệt là lúc con trai lấy ra một đống thịt như vậy làm trên mặt Hoa lão gia tử lộ ra một chút tươi cười, ông nói, “Vân Tường, mấy thứ này các cháu tự mình giữ mà ăn, chúng ta có đồ ăn.”

“Ông nội, ăn đi, trong tay chúng con còn rất nhiều.” Hoa Vân Tường để lại đồ rồi bỏ chạy trở về, anh sợ nhất chính là bài thân tình, nhưng họ chật vật lại khiến An Bình nói nửa ngày.

Tần Hiểu Nguyệt ám đạo, đây chính là Hoa lão gia tử tự mình lựa chọn, cháu trai tốt như vậy không cần, một hai phải chọn mặt hàng một nhà như vậy, cũng may hiện tại họ còn biết làm việc, nếu không biết làm việc, cuối cùng khổ vẫn là Hoa Vân Tường.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.