Chương trước
Chương sau
“Kỳ thật anh muốn xem một chút bọn họ có thể làm gì.” Tiêu Thần cười cười, dám khi dễ người phụ nữ của mình như vậy, cho dù là trong mơ khi dễ cũng không được, huống chi sau này Lạc gia còn bức Tần gia đến tuyệt cảnh, chuyện này nếu không báo thù, bản thân mình sao có thể không làm thất vọng với những hậu ái Tần gia.Tần Hiểu Nguyệt nhướng mày, cô không muốn Tiêu Thần quá mức tự tin, Lạc Thiên chuyện này lộ ra một cổ quái dị, “Vạn nhất bọn họ chơi cái gì giận trá thì sao?”

“Chơi cái gì gian trá? Căn cứ bên này khẳng định sẽ không đi toàn bộ, hơn nữa một vòng bên ngoài kia có tiểu chú lùn, hiện tại thực lực cường đại như vậy, em sợ cái gì?” Tiêu Thần bĩu môi, trong khoảng thời gian này tuy rằng Tần gia bọn họ có cây hòe già cung cấp tinh hạch, nhưng có một bộ phận tinh hạch vẫn là vào trong bụng những tiểu người lùn đó.
Hiện tại tiểu người lùn xung quanh cũng đều là cấp bốn trở lên, tuy rằng không lợi hại bằng tiểu quýt thụ lúc trước, nhưng chúng nó số lượng rất nhiều a, giống như những tiểu người lùn đó cũng vẫn luôn ở phát triển đẳng cấp của mình, hiện tại trong căn cứ thường xuyên thấy tiểu người lùn màu xanh lục đi dạo ở trong thành.

Cũng may người căn cứ đều biết bọn họ là một đạo phòng tuyến bên ngoài, bằng không quan hệ đã sớm không tốt.

“Anh gọi bọn họ là tiểu chú lùn như vậy, chắc chắn cây hòe già sẽ không cao hứng.” Tần Hiểu Nguyệt chớp chớp mắt nói, Tiêu Thần giống như vẫn luôn cùng cây hòe già đối nghịch.

“Anh nói chính là sự thật.” Tiêu Thần bĩu môi, cái lão gia hỏa kia cũng không chịu cấp nhiều tinh hạch chút, bằng không anh cùng Nguyệt Nhi đã sớm cấp tám.
“Anh nha, có khi giống như trẻ con.” Tần Hiểu Nguyệt trừng anh một cái, lúc này Tân tướng quân đang nói chuyện với Thượng Quan Vân, có lẽ ông ta muốn cho Thượng Quan Vân đi một chuyến.

“Xem ra Tân tướng quân muốn cho Thượng Quan Vân đi.” Tiêu Thần vuốt chính mình cằm.

“Nếu anh muốn đi anh ta khẳng định sẽ không cự tuyệt, em nghĩ em biết ý tứ của anh ta.” Tần Hiểu Nguyệt cười nói.

Kỳ thật dùng một câu mà Tân tướng quân nói, cùng với việc để những tang thi đó đánh xong Lạc Thiên lại đánh đến Kinh Đô, chi bằng ở Lạc Thiên đánh một trận thật tốt, dù sao không phải địa bàn của mình, cũng không cần lo lắng khó giải quyết tốt hậu quả, hơn nữa cũng vừa lúc có thể nhìn xem năng lực những tang thi đó.

Thượng Quan Vân gật đầu đồng ý đề nghị của Tân tướng quân, kỳ thật hắn cũng đang muốn đi Lạc Thiên một chuyến, hắn ở Lạc Thiên để lại không ít lực lượng, lâu như vậy đều không có liên hệ, cũng không biết có xảy ra vấn đề gì không, sớm biết vậy hắn liền đem người đưa tới Kinh Đô.
Còn Tiêu Thần ra quyết định,. người Tần gia cũng không nói thêm cái gì, nhưng xem ý Tần Hiểu Đông anh cũng là định đi. Tiêu Thần không biết ý nghĩ của Tần Hiểu Đông có phải giống mình hay không, chẳng qua ngẫm lại đại cữu tử bình thường làm sẽ biết, gia hỏa này khẳng định cũng nuốt không trôi khẩu khí này đi, như thế nào cũng phải khiến Lạc gia nan kham một chút.

Tiêu Thần vừa nói muốn đi, Tân tướng quân vui vẻ, chủ động đề nghị nhiệm vụ lần này dẫn đội chính là Tiêu Thần. Tiêu Thần vừa đi, Tần Hiểu Nguyệt khẳng định cũng phải đi. Tân tướng quân tuy rằng không muốn để cho bọn họ hai người cùng đi, nhưng là nghĩ lại hai vợ chồng người ta, ông cũng ngượng ngùng chia rẽ.

Lúc này cùng đi còn có Thượng Quan Vân, sau đó là hai trăm quân nhân, những người này tất cả đều là dị năng giả, có thể nói lần này căn cứ là bỏ đại tiền vốn, phái đi nhiều cao thủ như vậy.
Tiêu Thần mang theo một trăm người Nguyệt Tiêu dong binh đoàn, đi địa phương khác, không mang theo người một nhà bọn họ cũng không yên tâm a.

Đến nỗi Tần Nhiên cùng An Lâm bọn họ, toàn bộ lưu lại căn cứ, rốt cuộc nơi này còn có nhà cần bọn họ trông trừng, hơn nữa dong binh đoàn cũng yêu cầu chiếu cố, Tần Nhiên bọn họ cũng coi như là dị năng cấp bậc tương đối cao, Tần Hiểu Nguyệt đối bọn họ vẫn là thực yên tâm.

Lúc Tần Hiểu Nguyệt bọn họ rời đi, Tân tướng quân đến tiễn bọn họ, ông cổ vũ mọi người gia một phen, nhưng thật ra làm đại gia sĩ khí tăng vọt rất nhiều.

Có Tiêu Thần mang đội, Tân tướng quân vẫn là thực yên tâm, “Tiêu Thần, tôi đem những người lính này giao cho cậu.”

“Yên tâm đi, tướng quân, tôi sẽ xem trọng bọn họ.” Tiêu Thần có thể bảo đảm xem trọng bọn họ, nhưng lại không thể bảo đảm bọn họ hoàn chỉnh không tổn hao gì trở về.
Tân tướng quân kéo Tiêu Thần sang một bên, “Nếu thật sự không được, các cậu nhớ chạy trốn biết không? căn cứ Kinh Đô chúng ta cũng chỉ có mấy người cao thủ các cậu.”

Tân tướng quân nói làm Tiêu Thần cảm động một phen, “Tướng quân, yên tâm đi!”

PS: Sorry mọi người nha dạo này bận quá k có thời gian để edit truyện. Mọi người tiếp tục ủng hộ truyện của mình nha

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.