Bên ngoài cửa kính, cảnh vật xung quanh hai bên đường không ngừng lùi lại phía sau, mãi cho đến khi xe rời khỏi khu vực nội thành, Qúy Trà ngồi ở hàng ghế sau vẫn không thể nào tin được bản thân thế mà lại bị Lương Cẩm Thành thuyết phục. Ở trên người Lương Cẩm Thành luôn tỏa ra sự tự tin và quả quyết, mỗi câu nói của hắn đều mang theo khí phách và lễ độ, nhưng lại mang lại cảm giác khiến người ta không thể cự tuyệt được.
Đây chẳng lẽ là năng lực lãnh đạo trong truyền thuyết sao? Quý Trà nghĩ, lại nghĩ đến việc sau khi mạt thế bùng nổ, có vẻ không giống như đột nhiên mà xuất hiện. Mặt khác hiện tại mạt thế tuy rằng vẫn chưa xuất hiện, nhưng những việc cổ quái xảy ra gần đây cũng không ít. Cùng Boss ở cùng một chỗ, Qúy Trà cảm thấy chuyến đi này an tâm hơn rất nhiều.
Cậu thậm chí còn cảm thấy chột dạ, cảm thấy Lương Cẩm Thành vốn chỉ là khách sáo, nhưng bị mình da mặt dày bắt lấy cơ hội.
Bất quá Quý Trà không nghĩ đến, Lương Cẩm Thành nói đưa cậu về chính là từ thành phố A về thành phố S đó? Hai thành phố cách nhau cả nghìn km, không ngủ không nghỉ lái xe cũng phải mất mười mấy tiếng đồng hồ.
“Đi ô tô, làm việc gì cũng sẽ tiện hơn,” Lương Cẩm Thành từ kính chiếu hậu nhìn Quý Trà, lại mang lý do lúc trước đã nói mang ra nói lại, một lần nữa trình bày trọng điểm, “Hơn nữa nghe nói ga tàu và sân bay ở gần đay đang xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-ban-ron-lam-viec/217651/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.