Lăng Phong chậm rãi mỏ mắt. Chỉ thấy toàn thân tê dại như bị trói, mờ mờ phía đối diện là một nữ nhân bịt mặt.
Chuyện gì đây chuyện gì đây?
Bị bắt cóc? Lại còn là nữ nhân bắt cóc?
Dám lắm. Kịch bản xuyên không trước nay chẳng phải đều vậy sao? Kiểu m* gì nam chính cũng sẽ có cảnh bị nữ tặc bắt đi. Trong lúc khống chế hai bên lại cọ xát sinh tia lửa điện.
Rút cục cảnh này cũng tới phiên Phong ca diễn.
Tốt, diễn thì diễn.
- Khụ...
- Chàng tỉnh rồi?
“Ý, giọng điệu nhẹ nhàng quá nha. Đậu móa kịch này mới.”
- Nữ anh hùng...
Mới nói nửa câu Lăng Phong đột nhiên dự cảm không đúng.
“Từ từ, làm sao vóc dáng có điểm quen.”
Nghĩ vậy liền cẩn thận dụi mắt nhìn lại.
- Chàng nhìn không rõ sao?
- Thành Bích?
- Ừm, làm sao? Chàng quên người ta luôn rồi sao?
Lăng Phong không khỏi mồ hôi, còn tưởng bị bắt cóc hiếp dâm. Ai đáng tiếc! A không đúng, làm sao lại có suy nghĩ tự ngược này. Xem chừng mấy tháng qua ăn hành dữ quá, tâm hồn mỏng manh cũng bị tổn thương.
Thành Bích nhẹ giọng quan tâm:
- Phải rồi, chàng có bị nội thương chỗ nào không?
- Ta cũng không chắc, phải kiểm tra từng bộ phận mới được.
Nói rồi Lăng Phong cẩn thận sờ soạng trên người. Thành Bích ánh mắt trìu mến nhìn theo, chỉ là được một lúc nàng bỗng đỏ mặt sẵng giọng:
- Đừng có cởi quần, đồ lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tham-phong-van/2035998/quyen-11-chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.