*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiểu Uyển rút cục tìm được manh mối về Lăng Phong là Tô Châu. Nhưng cô lại không biết rằng Lăng Phong hiện đã rời khỏi Tô Châu cả ngàn dặm.
Cũng phải nói qua, người cổ đại trừ phi bị ép di dân, còn đâu rất ít khi đi đâu quá xa nhà. Không có như hiện đại có tí tiền muốn phượt đâu là phượt. Thành ra cổ đại cũng không nhiều người đi đây đi đó lắm như Phong ca, Đại Tống được 15 đạo thì 3 năm hắn đã dạo gần một nửa, liền Hoàng đế Triệu Cát cũng không chắc đã đi được bằng.
Lúc này, ở chỗ Lăng Phong.
Chỉ thấy trên một quan đạo dài, đang có một đoàn xe ngựa cờ quạt mù mịt chậm rãi di chuyển, là đoàn cống phẩm đang trên đường đến Thái Nguyên.
Trong tiếng bánh xe lọc cọc buồn chán, vài tên xa phu vừa đi vừa đánh ngáp. Bọn họ hộ tống hàng từ tận kinh thành cũng đã non tháng trời.
Một tên đả thủ gầy nhìn khí trời âm u tặc lưỡi nói:
- Các ngươi nói thử, chỗ này có thể có thổ phỉ xông ra không? Ta ở kinh thành nghe nói Hà Đông rất nhiều thổ phỉ.
Tên đồng bạn không xem vào đâu cười khẩy:
- Lo cái gì? Thổ phỉ cùng lắm chỉ dám cướp mấy tiêu đội nhỏ lẻ. Chúng ta là đại tiêu cục kinh thành hợp lại, phía trước còn có cả Cấm quân hộ tống. Chúng ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tham-phong-van/2035986/quyen-11-chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.