Lăng Phong lập tức tìm cách hòa hoãn :
- Thiên Diện, cô không phải muốn liên thủ với ta sao?
- Hừ, bây giờ đã không cần nữa.
Lăng Phong đổi xưng hô thành Thiên Diện. Ma nữ đã lộ ma tính, hai chữ “Tiểu Nguyệt” dễ nghe đã vô cùng khó kêu ra miệng.
- Thiên Diện, kiếp nào ra kiếp đó, kẻ thù không bao giờ vĩnh viễn. Cô việc gì phải cứng nhắc?
Lăng Phong dùng một câu kinh điển, hy vọng cảm hóa được Thiên Diện.
Nói đúng hơn, hắn không muốn vô duyên lại kết thù oán với một siêu cao thủ như vậy. Rõ ràng chỉ nửa ngày trước, tình hình vẫn đang rất ôn hòa, thậm chí Thiên Diện còn có ý muốn hảo hữu với hắn.
Đáng tiếc, Thiên Diện không tiếp nhận ý của hắn :
- Hừ, một kẻ không có gốc gác, không có tư cách khuyên bảo bổn tọa.
Lăng Phong đành cười lớn :
- Cô làm sao biết chắc gốc gác của mình ở đâu? Nói không chừng, kiếp trước nữa của cô là nữ sinh năm 20xx đấy.
- Hừ, ngươi rất giống Bạch Vân Thành, là một tên cứng đầu thích nói nhảm. Chịu diệt vong đi.
“Ta giống lão Bạch kia? Nực cười.”
- Thành Bích, lùi ra sau. Đao huynh, bảo vệ nàng ấy giúp ta.
Thiên Diện đột nhiên khựng lại, bàn tay vừa đưa lên bỗng chốc dừng hẳn một nhịp. Dường như cảnh tượng dặn dò của Lăng Phong gợi lại cho nàng ta một ký ức khó quên nào đó.
Thành Bích không đành lòng hỏi :
- Lăng Phong, chàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tham-phong-van/2035964/quyen-10-chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.