Nói chuyện với Triển Chiêu xong, Lăng Phong liền tắm rửa một chút, rồi vội vàng về phòng.
Hôm nay anh em từ cao xuống thấp đều bầm dập tơi tả, ngay cả Tiêu Thiên Phóng hổ báo nhất hội còn phải chuồn về phòng từ sớm. Bản thân Lăng Phong cũng không khá hơn là bao.
Chưa đầy một ngày đánh gần bốn trận, nội thương thần khí cạn kiệt, từ đỉnh đầu xuống gót chân không chỗ nào không đau. Còn may không bị vết thương chí mạng nào, nhưng kiểu gì cũng phải thay vải bôi thuốc chắc ăn. Ngành y tế Đại Tống nghe nói còn chưa được cấp chứng nhận vệ sinh WHO, chủ quan nhiễm trùng lăn đùng ra thì uổng một đời xuyên không.
Vừa bước chân lên lầu, Lăng Phong đột nhiên ngẫm ra một vấn đề vô cùng nghiêm trọng.
Đó là ... về phòng nào?
Về phòng cũ thì coi bộ đêm nay ngủ không ngon.
Mà về phòng mới thì có xác suất nguy hiểm đến tính mạng.
Vì sao? Mấy ngày không sinh hoạt, mỹ nhân lại ở bên, khó có thể không phát sinh vài vận động kịch liệt ngoài ý muốn. Lúc khác không sao, lúc này đang bị thương còn ham hố, không khéo ảnh hưởng đến căn cốt.
"Làm sao đây? Tính kỹ một chút, tính kỹ một chút."
Lăng Phong liên tục thở sâu mấy lần, đấu tranh tư tưởng.
Sau cùng, dưới sự động viên cổ vũ của độc giả, hắn nhẹ nhàng đẩy cửa phòng.
"Kẹt"
"Ý, không khóa?"
Lăng Phong hưng phấn chà xát tay, sử dụng kỹ thuật cao nhất của nhẫn giả Nhật Bản, xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tham-phong-van/2035917/quyen-10-chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.