Lăng Phong kỳ thực muốn qua loa cho xong, nhưng nghĩ lại chốc lát lại thôi.
Thứ gì khó tạo dựng nhưng lại dễ đổ vỡ nhất?
Chính là lòng tin.
Ở đây đều là huynh đệ tốt, hắn không nên làm trò quá. Nghĩ vậy Lăng Phong gật đầu :
- Được rồi, ta thừa nhận. Nhưng căn bản chính ta cũng không biết có thể mở ra được, tất cả chỉ xảy ra trong chớp mắt. Cái hộp đó vừa mở ra liền tự động khép lại.
Bạch Ngọc Đường hòa hoãn đôi chút :
- Bọn ta khổ công bày kế hoạch, còn ở lại đoạn hậu giúp ngươi. Ngươi đừng quên, Hoa An cũng vì nó mà bị giết. Ngươi tốt nhất nên nói thật.
Tần Quyền cũng lên tiếng :
- Tứ ca, bọn đệ không quan tâm cái gì bên trong. Nhưng lần sau có kế hoạch thì phải nói trước.
Lăng Phong toát mồ hôi, cười khổ nói nhỏ :
- Lão Bạch, Lục đệ, chuyện xảy ra quá nhanh, ta làm sao thông báo kịp?
Tần Quyền miễn cưỡng gật đầu, xem như tạm thông cảm.
Diễm Tuyết Cơ nhìn Lăng Phong một lát, nghĩ gì đó vội quay đầu nói với Bạch Vân Thành :
- Lão tiền bối, hắn đã nói không kịp lấy được gì, ngươi tha cho hắn được chứ?
Bạch Vân Thành lúc này mới để ý đến Diễm Tuyết Cơ, lão cười nhạt :
- Di Hoa Cung sao? Tu vi cũng không tệ, xem ra cũng có chút thân phận đi. Ngươi tốt nhất nên tránh sang một bên, miễn cho kéo cả Di Hoa Cung vào chuyện này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tham-phong-van/2035897/quyen-9-chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.