Mỹ phụ che mặt, đúng là Văn Thành Bích.
Nàng mặc một bộ áo gấm màu tím thêu hoa, bên ngoài khoác một chiếc áo bào màu trắng, tím trắng giao nhau cực kỳ hài hòa. Thêm một tấm lụa tím mỏng che mặt. Phong tư yểu điệu, tư thái mượt mà. Mỗi bước chân của nàng, tuy nhẹ nhàng nhưng lại ẩn ẩn uy thế.
Vốn dĩ nàng không muốn hiện thân quá sớm, mà chờ đến sự kiện chính mới bất ngờ xuất hiện. Chỉ là, lại bị tình cảnh của Lăng Phong làm cho tâm thần không yên, nóng lòng đi ra.
Thành Bích ngầm liếc Lăng Phong, ánh mắt đùa cợt rồi lại như vô tình. Lăng Phong đang hóa trang, nhưng chút râu ria này không qua nổi mắt nàng. Nàng có Khai Thần Thuật, ai không nói, riêng Lăng Phong nàng quá quen.
Triều Lam cười dài bước xuống.
- Hóa ra là Trường Phong Đại Đương gia sao? Thất lễ, thất lễ.
- Hân hạnh. Tại hạ là Tổng tiêu đầu Trường Phong, xin thay mặt Đương gia.
Tiếp chuyện hắn lại không phải Thành Bích, mà là một trung niên cao lớn mang côn.
Song phương khách sáo một phen. Lăng Phong thấy rõ cả đám xưng “anh hùng” mắt cứ đảo qua đảo lại trên người Thành Bích, khiến hắn càng lúc càng khó chịu. Nữ nhân Phong ca chấm, thằng khác không được phép nhìn loạn nha.
Thành Bích đương nhiên cũng nhận ra mình là trung tâm. Nàng vốn quen với ánh mắt hau háu của nam nhân, chỉ khác là lúc trước ở Hà Bắc quần chúng biết nàng là nhân tình bí mật của Yên Vương, có nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tham-phong-van/2035846/quyen-8-chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.