Mộc góc Thái Nguyên, Chu lâu.
Khách điếm này nằm ở vị trí xấu mù, đã trong hẻm nhỏ lại gần ngay nghĩa địa, thật không biết là ai thừa tiền xây dựng. Xem ra vì thế mà thua lỗ, hiện tại thậm chí sảnh còn chăng cả mạng nhện. Nhân viên phục vụ chỉ có 2 tiểu nhị 1 đầu bếp, ngay cả lão bản cũng trốn đâu mất.
Thế nhưng hôm nay, nơi đây lại diễn ra một sự kiện vô cùng trọng đại.
Một thanh niên đang đứng thẳng, hô to vang dội :
- Các đồng chí!
Anh em bên dưới mờ mịt nhìn nhau.
- Marx nói, “người vô sản mất đi chỉ là xiềng xích”, lời này thực tại rất có đạo lý.
Cho dù tính cả giới xuyên không, nam chính có tinh thần vô sản như vậy, cũng chỉ có Lăng Phong. Ngươi nói xem, không có tiền mà vẫn chày cối lập bang hội, không phải lạc quan vô sản thì là gì?
Ai đó vẫn luyên thuyên :
- Chúng ta hiện tại, chính là đại diện ưu tú của vô sản, cuộc đời chúng ta đã chú định phải cướp đoạt tư sản. Mà ngày hôm nay, tại ... khụ ... cái gì ấy nhỉ?
Tiểu nhị nhỏ giọng nhắc thoại :
- Khách quan, Chu lâu.
- Ờ ... tại Chu lâu này, trước yêu cầu cấp thiết đó, Phong Vân bang chính thức ra đời!
Anh em ngơ ngác. May là, bởi vì có 2 đồng chí nòng cốt Tần Quyền Lăng Hổ từng tham gia lễ xuất quân cách đây nửa năm, ít nhiều giác ngộ, nên lần này không có ai hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tham-phong-van/2035828/quyen-8-chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.