Nửa ngày sau.
Ở một gian tửu lâu vô danh gần Yên Vũ lâu.
- Đại ca phi đao, đã lâu không gặp.
Lăng Phong đến theo hẹn, vừa đến nơi liền nhận ra đối phương. Người này chính là người truyền tin cho hắn hồi ở Trường An, lúc đó còn có Liễu Thanh Nghi. Lăng Phong nhận ra nhờ vào mặt nạ hí kịch toe toét của gã.
Người nọ cũng niềm nở chào :
- Ta còn tưởng ngươi chết rồi kia.
Lăng Phong suýt chút úp sấp, cười gượng nói :
- Khụ, đại ca nói chuyện thật là khách sáo. Là may mắn, may mắn còn sống.
Hai người đi vào tiệm chọn lấy một gian kín đáo. Người kia bộ dáng như đang mời khách, thong thả nói :
- Ngươi gọi ta Đại Tiếu là được. Ngồi đi!
Vừa ngồi chưa nóng mông, Đại Tiếu đã hắng giọng gọi menu :
- Lão bản, cho 1 bình rượu ngoại Nữ Chân 30 năm, 1 dĩa Mông Cổ chín 9 phần.
Lăng Phong trong lòng than thở. Nữ Chân mới lập quốc có 5 năm, đại ca kêu hẳn rượu 30 năm thì đúng là dân chơi rồi, liền trầm trồ khen :
- Tiếu đại ca quả nhiên là đặc sứ, ăn tráng miệng thôi mà đã sang trọng như vậy.
- Lâu lâu mới có dịp đi công tác, chi phí thì có địa phương nên cứ gọi thôi.
- Địa phương?
Lăng Phong chột dạ hỏi dò :
- Từ từ, đệ hiện không thuộc bên nào, không lẽ “địa phương” đây là ...?
- Về nguyên tắc, thì đúng là ngươi phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tham-phong-van/2035824/quyen-8-chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.