Tại hiện trường.
Trong đêm đen Lăng Phong nhìn không rõ mặt nữ tử nọ, không phân biệt nổi đẹp xấu, trong lòng tuy có ngàn vạn lời muốn nói, ngoài miệng ngáp ngáp vài lần lại chỉ bắn được vài dòng :
- Cô nương, thỉnh ngươi đừng kêu. Ta đi ngay lập tức.
Không có tiếng hồi đáp. Nữ tử trên giường vẫn không nhúc nhích, đại khái bị Phong ca dọa cho chết cứng.
Thực ra vừa rồi người kêu dâm tặc cũng không phải nàng này, mà là con nha hoàn. Chỉ là ả kia đã chạy bay biến ra ngoài, xem chừng đi gọi người.
Phong ca lập tức muốn chuồn, chẳng lẽ còn chờ người tới bắt gian tại trận?
Chẳng qua, hắn vừa đứng lên khỏi giường thì phát hiện một chuyện phiền toái.
Số là hắn thân trên ngoại trừ băng bó đều trống trơn, bên dưới chỉ độc một cái quần lửng. Này trong mắt nữ tử cổ đại có thể coi là thật to khiếm nhã, vô cùng khiếm nhã.
Trong bóng đêm, chỉ thấy cô gái kia có lẽ vì giật mình, thụt lùi thật sâu vào góc giường.
Lại nói, quần lửng thời cổ tuy thùng thình, nhưng lại mỏng manh rất dễ lộ hàng. Lăng Phong ăn ở hai năm mà vẫn chẳng quen nổi, phải đặt riêng mấy chục cái quần nhỏ dùng dần. Hắn cũng chả rảnh đi phổ biến món này cho toàn dân, đồ ai người đó giữ, Phong ca còn chưa tấm lòng Bồ tát đến mức đi phát minh đồ đạc nâng niu tiểu đệ dùm thằng khác.
Lần này dưỡng thương không biết ai thay áo quần cho hắn, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tham-phong-van/2035731/quyen-6-chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.