"Tí tách tí tách"
Trời Giang Nam bỗng đổ mưa nhẹ.
Cao Diệp cùng hai đứa Triệu Tử Long Chu Công Cẩn ngồi ở sảnh khách điếm, trên bàn đặt mấy dĩa đồ ăn, có thể thấy sót lại mấy miếng bánh dở dang. Chẳng qua nhiệm vụ của chúng lại là canh chừng đám tài tử mặt dày vẫn đang ngồi ở sảnh.
Mấy thằng kia bị người đẹp bơ vẫn không chịu về, còn nán ngồi lại, coi bộ muốn chờ Lăng Vân đi ra. Sảnh là chỗ công cộng, ai muốn ngồi thì ngồi thôi, bọn Cao Diệp cũng không thể vô cớ đến gây sự.
Lại nói, vốn dĩ bọn họ là người của Phong Vân đoàn, với Lăng Vân chỉ gọi là quen biết, không hề có quan hệ chủ tớ hay ân nghĩa gì. Đi theo là do Lăng Phong nhờ vả, tiền ăn chỗ ở đáng ra phải tự mà lo lấy, có gì về sau tính toán ở chỗ Lăng Phong. Nhưng Lăng Vân lại lo hộ hết tất cả, chỗ bánh Trung thu ăn tráng miệng trên bàn cũng là do nàng đem qua. Khiến Chu Công Cẩn luôn miệng khen Lăng tiểu thư bề ngoài tuy băng tuyết cao ngạo, kỳ thực tâm địa Bồ tát tỉ mỉ vô cùng.
Chu Công Cẩn nói :
- Không biết đương gia có an toàn rời Đại Danh hay không nữa?
Cao Diệp tặc lưỡi :
- Tứ đệ võ công không tệ, còn có A Quyền A Hổ, chắc không có vấn đề gì.
Bọn họ nào biết, Phong ca võ công không tệ đã xơi một kiếm xuyên phổi, đang không rõ sống chết.
Có tiếng ai đó thản nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tham-phong-van/2035699/quyen-6-chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.