Đám người Thiên Sách phủ dần dà chiếm ưu thế. Nguyệt Dung tay đã có vết thương nhẹ, thoát khỏi vòng chiến rút về cạnh Thành Bích Lăng Phong, giọng trầm thấp :
- Không ổn, chúng ta ... có lẽ phải chết ở đây.
Thành Bích hỏi :
- Không thể đột phá ra?
- Không thể. Ta đã thử, chúng dùng kế tiêu hao, không cho chúng ta thoát ra.
Thành Bích thực tế nghĩ ra một cách khá hay, "bắt giặc bắt vua", chỉ cần chụp được Mộc Hàm Yên, tất cả sẽ dễ dàng giải quyết. Theo nàng biết, yêu nữ kia không biết chút gì về võ công.
Chỉ tiếc, Mộc Hàm Yên được một nhóm thủ hạ bảo vệ kín mít, thậm chí trang phục giáp trụ rất khủng bố, hoàn toàn khác đám sát thủ kia.
Tất cả tưởng chừng bế tắc chờ chết, bỗng có một đám nhân sĩ tiếp cận.
Đầu tiên có một bóng người cầm côn.
Sau đó có một kẻ cầm kiếm.
Tiếp đó khoảng chục thanh niên.
Trong tiếng gió nghe thoang thoảng tiếng mắng chửi :
- Thất đệ, từ từ thôi. Tứ ca dặn dò rồi, xuất hiện phải theo đội hình cho đẹp, không nên đi lẻ.
- A-di-đà Phật, có cao thủ, không thể muộn.
Nhìn thấy đám người kia, cả Thành Bích lẫn Nguyệt Dung đều thở ra.
Tần Quyền dẫn huynh đệ tới.
Nguyệt Dung thì biết Tần Quyền từ lúc làm nhiệm vụ sang sông, còn Thành Bích biết đêm trước. Riêng Lăng Phong bên cạnh đang rơi vào một trạng thái kỳ quái nào đó, không có phản ứng.
Tần Quyền hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tham-phong-van/2035677/quyen-5-chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.