Bên ngoài Lăng phủ.
Ở một tửu lâu nho nhỏ, đang có một nhóm người bàn bạc gì đó.
- Đại nhân, bọn chúng bắt đầu hành động rồi.
- Ừm!
Vị đại nhân nọ xem chừng đã qua tuổi trung niên, râu quai nón lún phún sợi bạc.
Một người khác mắt cá trê thờ ơ nói :
- Tên Triệu Hanh này cũng thật điên cuồng. Tráo người trong thiên lao, lại còn dám cướp người đốt phủ giữa Trường An. Còn manh động hơn cả đám Ngoại xưởng Bắc Ngụy.
- Tình hình này lẽ nào Yên Vương đã sắp khởi binh?
- Chỉ e là như vậy. Bằng không Triệu Hanh làm sao lại làm liều thế kia. Dám chắc lão cha hắn đã thông báo cho hắn chuẩn bị tháo chạy khỏi Trường An.
Trung niên râu quai nón liền phân phó :
- Tăng cường giám thị Triệu Hanh.
- Vâng, đại nhân.
Một người lĩnh mệnh rời đi.
Mắt cá trê lại nói :
- Người của chúng ta đang ở bên trong. Khó khăn lắm mới sắp xếp được nàng ta, lại chẳng ngờ xảy ra việc này. Nếu chẳng may để chết mất, vậy thì ...
Người râu quai nón liền trầm giọng :
- Xem tình hình rồi hẵng động thủ. Ưu tiên đầu tiên là nàng ta phải sống sót. Hơn nữa còn phải để sơ hở, sao cho Triệu Hanh lại phải cử thủ hạ đến lần hai, nhưng không manh động như hôm nay. Tốt nhất là để nàng ta tự mình tìm đến chỗ Triệu Hanh.
- Vậy còn tên chưởng quầy kia thì xử lý thế nào?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tham-phong-van/2035540/quyen-2-chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.