Tình cảm quần chúng lên cao.
Lúc này anh em đang nước sôi lửa bỏng, tinh trùng lên não, máu dồn ra tay, tự nhiên có thằng ngu nào đứng ra làm bia, dĩ nhiên ăn đủ.
Vì bị tiếng ồn ảnh hưởng, Ngô Oanh Oánh cũng đưa mắt nhìn theo. Từ lúc lên đài đến giờ, nàng chỉ tập trung để tâm đánh đàn, tuyệt nhiên không biết xung quanh đang thái độ gì.
"Là hắn?"
Vừa nhìn thấy người này, Ngô Oánh Oánh cũng mắt nhìn chăm chăm không chớp.
- Hừ, đáng chết, để Ngô tài nữ cũng phải oán giận nhìn ngươi.
- Khoan, nhờ thế mà Ngô cô nương mới nhìn về phía này. Haha, mỹ nữ, là ta, Lăng Hải, nhớ ghi lại nhé.
Ngô Oánh Oánh cất làn váy đứng lên, làm ở dưới một mảnh nuốt nước miếng ừng ực. Nàng nhẹ nhàng cười nói :
- Không biết vị công tử này có gì chỉ giáo?
- Cái thằng hạ nhân đấy thì cần gì Ngô cô nương để ý. Ta tặng nàng 100 bông coi như giúp nàng giải cơn giận.
- Đúng vậy đúng vậy, vừa ngu vừa thấp kém, không với được tiên nữ nên nói nhảm thôi.
- ...
Mỹ nữ cất lời vàng ngọc, một lọat sắc lang liền chớp thời cơ thể hiện, ra tay đã trấn áp quần lang.
Ngô Oánh Oánh vẫn nhìn về phía Lăng Phong. Mấy thứ tân kỳ nàng làm hôm nay, phân nửa là từ Lăng Phong luyên thuyên mà thành. Nàng tuy có tự tôn của mình, nhưng vẫn muốn nghe hắn nhận xét. Nói đúng hơn là muốn hắn phải khen nàng, vì bấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tham-phong-van/2035470/quyen-1-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.