Dương Uyển Hề! chính là Dương Uyển Hề, đối thủ của nàng ở Triệu gia đại viện.
Phó Lệnh Nguyệt kinh ngạc đến không nói nên lời. Nàng biết năm đó Dương Uyển Hề đến Phương gia làm mật thám nhưng nàng ta đi theo Phương Quang Tông mà
“Thượng Nghi đại nhân, mời” lao đầu nhìn qua lệnh bài, cung kính đi trước dẫn đường
Thượng Nghi đại nhân? Phó Lệnh Nguyệt sửng sốt. Xem ra nữ nhân này sống không tệ, Phương Quang Tông đã chết, nàng ta lại không bị liên lụy mà còn thăng quan tiến chức. Không biết sao nhưng trong đầu nàng đột nhiên nghĩ tới Dương Uyển Hề thông minh lanh lợi, có lẽ đã mượn án ám sát của Vân Mộng công chúa mà thương vị. Mấy năm trước, Dương Uyển Hề đã từng nói nàng ta thích nhất là Phương Diệu Tổ, nói không chừng trong sự kiện của Vân Mộng, nàng ta đã lập được công lao. Dù nói thế nào, lúc này Phó Lệnh Nguyệt cảm giác rất không tốt, cực kỳ không tốt. Năm xưa hai người so đo với nhau khắp nơi đủ chuyện, nay một người làm quan, một người là tù nhân. Phương Diệu Tổ cũng thậ ngoan tâm, dùng cách này để tra tấn nàng. So sánh cả hai, khác biệt một trời một vực, dù là người sảng khoái như Phó Lệnh Nguyệt cũng phiền muộn dựa người vào tường, rũ mắt cúi đầu
Dương Uyển Hề xiêm y vàng nhạt, ngẩng đầu phân phó “mở cửa phòng giam, các ngươi lui ra” ngữ khí khác trước, xem là làm quan, phong thái cũng cao ngạo hơn. Lao đầu chần chờ một lát rồi cũng mở cửa phòng giam,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tham-nuong-tu/2127260/quyen-5-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.