Phó Lệnh Nguyệt đầu óc trống rỗng.
Viên Li. Người này đúng là Viên Li
Nàng hung hăng nhéo mình một cái, cảm giác đau. Há miệng lại thấy như mình không tìm được âm thanh, phải cố gắng lắm mới gian nan thoát ra mấy tiếng “ngươi…ngươi không phải? sao ngươi lại tới đây? sư phụ ngươi đâu? hắn không phải…”
“Ta lén đến đây” Viên Li cười, đưa tay vịn vai nàng, ngồi thẳng dậy “thật không hay ho, vất vả lắm mới đến được đây lại nghe có người mắng ta”
Phó Lệnh Nguyệt trên mặt nóng bừng, vội đưa tay nắm lấy hắn. Nói thì chậm, việc diễn ra thì nhanh, Viên Li thu cánh tay đứng dậy, ngón tay lại đột nhiên đổi hướng, nhanh như chớp điểm vào huyệt đạo của nàng. Phó Lệnh Nguyệt không kịp đề phòng, đương trường hóa đá.
“Ngươi muốn làm gì?” nàng hô to, đầu ong ong, không biết Viên Li muốn làm gì
“Đừng sợ, hiện tại ta không chút khí lực nào, chỉ muốn hảo hảo nói chuyện với ngươi một lát” Viên Li thở hào hển, ngồi xuống
Phó Lệnh Nguyệt nhìn thẳng về phía hắn, nghe hắn thở dốc một hồi sau đó sờ soạng thắp nến. Ánh sáng nhợt nhạt lóe lên, soi rõ thân ảnh đơn bạc mà tịch liêu của hắn. Nàng bỗng nhiên mềm lòng, không nói gì nữa, lẳng lặng ngồi im. Nàng rất muốn nghe xem hắn muốn nói gì.
Viên Li tựa vào thạch bích, nhìn nàng không chuyển mắt, môi mở lại đóng, sau một hồi vẫn không lên tiếng. Lần đầu tiên nói chuyện nghiêm túc với nhau lại thấy khó vô cùng.
“Sư phụ ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tham-nuong-tu/2127257/quyen-5-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.