“Phó cô nương” Liễu Dung đưa tay đóng cửa lại, thay đổi cách xưng hô
“Nơi này là ngoại nha, thỉnh thiếu phu nhân tự trọng” Phó Lệnh Nguyệt phụng phịu chắp tay. Liễu Dung này thật đáng giận, vừa gặp đã vạch trần thân thế của nàng. Nhất định là Viên Li nói cho nàng biết. Chết tiệt thiệt mà.
“Phó đại nhân” Liễu Dung bất đắc dĩ nở nụ cười “nơi này chỉ có hai người chúng ta, tỷ tỷ lớn hơn ngươi mấy tuổi, chúng ta xưng hô tỷ muội cũng phải mà”
“Thiếu phu nhân, hạ quan là lớn lên cùng súc sinh” Phó Lệnh Nguyệt cười lạnh nói “tỷ muội của chúng ta là sói là lang, xin hỏi ngài là loại nào?”
Liễu Dung nghẹn họng ‘có lẽ muội muội có chút hiểu lầm với ta” dù nàng có hàm dưỡng thế nào cũng không che giấu được vẻ xấu hổ
“Hạ quan đối với thiếu phu nhân là tránh không kịp, sao lại có hiểu lầm” Phó Lệnh Nguyệt cười mỉa “thỉnh thiếu phu nhân đừng gọi muội muội nữa, sẽ làm thuộc hạ hiểu lầm’ nói thật một tiếng gọi muội muội của Liễu Dung khiến nàng nổi hết da gà..
“Dung nhi biết Phó cô nương là người tài ba” Liễu Dung thu lại tươi cười, nghiêm túc nói “nếu cô nương đã hoan ái với công tử thì cũng là người của công tử. Liễu Dung từ nhỏ đi theo công tử, lớn hơn cô nương vài tuổi, nên mới không biết xấu hổ gọi ngươi một tiếng muội muội. Ngày khác danh phận đã định, Liễu Dung tuyệt không làm càng, trước thỉnh Phó cô nương thứ tội’ Liễu Dung hơi nhún người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tham-nuong-tu/2127217/quyen-3-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.