Đan Sa Đinh đâu?
Phó Lệnh Nguyệt kinh ngạc nhìn theo ánh mắt Viên Li, thấy Đan tước gia ngã xuống cạnh ao, đang giãy dụa
Tận dụng thời cơ, chạy mau. Hai người cực kỳ ăn ý, mặc kệ xảy ra chuyện gì, đây là cơ hội khó có được, bọn họ phải mau bỏ chạy mới là vương đạo. Vì thế hai người hoàn toàn không để ý tới hình tượng, dùng cả tay lẫn chân, lấy tốc độ nhanh nhất cướp đường mà chạy
Khi đã bình an ở trong nội gian của Thính Vũ các, hai người đều có chút hư thoát
‘Mau cởi xiêm y đưa cho ta” Phó Lệnh Nguyệt thở hào hể, duỗi tay ra “ta sẽ giải quyết nó”
Đêm khuya nguyệt hắc phong cao, thích hợp để giết người phóng hỏa nhưng đêm nay ánh trăng rất sáng. Phó Lệnh Nguyệt cẩn thận đem trả xiêm y ướt, còn không quên thuận tay đốt lửa doanh sở bên cạnh. Một người đánh mất hoặc xiêm y bị ướt thì thật quỷ dị nhưng mọi người đều bị như thế thì tra vô đối chứng.
Xong xui mọi việc, xác định không có cái đuôi, bên ngòa cũng không có gì khác thường, Phó Lệnh Nguyệt vội vàng quay về Thính Vũ các
Viên Li mặc trung y dựa người vào giường, nghe tiếng vang bên cửa sổ liền cảnh giác hẳn
“Đại công tử, là ta.” Phó Lệnh Nguyệt vé màn đi vào ‘bên ngoài không có động tĩnh, lão hoạn quan kia cũng không đuổi đến đây. Ngài ngủ đi” nàng nghẹ giọng bẩm báo, đưa tay cởi bỏ y phục dạ hành ướt sũng trên người. Không thể nhóm lửa, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tham-nuong-tu/2127209/quyen-2-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.