“Lại là thư hương thế gia? Cũng quá nhiều nha. Nhà chúng ta là thương hộ tiểu quan, lại có thể dùng người của thư hương thế gia làm nô tỳ, thật sự là mặt mũi rất lớn nha”. Phương Vũ Nương nhớ tới những lời Âu dưỡng nương từng nói về Long gia, trong lòng cảm thấy buồn cười
Tiểu Thanh nghe nàng nói vậy, mặt đỏ bừng, lắp bắp bổ sung “Đỗ phu nhân, là Tiểu Nụ tỷ tỷ nói quá lên thôi. Nhà chúng ta chỉ là nông gia bình thường, chỉ là có đọc vài cuốn sách, biết được mấy chữ mà thôi, không dám nhận là thư hương thế gia, không dám bôi nhọ mấy chữ này. Nô tỳ vạn vạn không gánh nổi” nói xong còn quỳ xuống dập đầu với Phương Vũ Nương xem như là giải thích.
Tiểu Nụ hừng lạnh, hơi chướng mắt Tiểu Thanh. Đỗ gia cũng giống như Tiêu gia thôi nàng quỳ như thế làm mất hết mặt mũi của Tiêu gia, để lát nữa trở về, phải méc với phu nhân mới được.
Phương Vũ Nương thấy Tiểu Thanh làm vậy, trong lòng rất không thoải mái nhưng lại không bắt lỗi được, chỉ nhíu mày, bỏ lò sưởi xuống, thản nhiên nói “được rồi, các người lui ra đi” nói xong liền bảo hai nàng ra ngoài hành lang gấp khúc mà đứng.
Lúc này đang là mùa đông, Trường An gió lạnh như đao, rét đến thấu xương. Nhà nào cũng đặt chậu than trong phòng hoặc là đặt lò sưởi cho ấm.
Tiểu Nụ và Tiểu Thanh đứng ở hành lang gấp khúc một lát, rất nhanh đã bị lạnh đến phát run.
Tiểu Nụ ở Tiêu gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tham-nuong-tu/2127190/quyen-1-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.